Vài suy nghĩ trước thềm Đại hội XIII (Tiếp theo và hết)
Nguyễn Đình Cống
5- Trí tuệ - nguồn gốc và sự thể hiện
6.1- Các ông tổ của CS
Tác giả gửi BVN
5- Trí tuệ - nguồn gốc và sự thể hiện
Trí tuệ khác với kiến thức. Nó gần với trí thông minh. Trí tuệ được hình thành từ 2 nguồn: Tiên thiên và Hậu thiên.
Tiên thiên là phần có trước, do bào thai tiếp nhận từ di truyền, từ năng lượng tâm linh. Hậu thiên là phần có sau, do tiếp nhận từ học tập và hoạt động. Tiên thiên là cơ bản, là hạt giống, hậu thiên là môi trường, là bổ sung. Người có trí tuệ cao thường được xem là thiên tài, nhân tài, tinh hoa.
Khi tiên thiên không tốt, không đủ thì dù có đào tạo bao nhiêu, may lắm cũng chỉ thành được người có trí thức, có bằng cấp chứ không có trí tuệ cao được. Trí tuệ thuộc lĩnh vực vô hình, nó thể hiện ra thành những câu nói, những hành động, những cách giải quyết sự việc với nhiều hình, nhiều vẻ trong cuộc sống, mà chủ yếu là chọn lựa phản ứng khi chịu một tác động nào đó. Cùng một tác động, dù tốt hay xấu đến đối tượng A thì tùy theo mức độ của trí tuệ mà A có những phản ứng khác nhau, cho những kết quả khác nhau.
Thí dụ một A nào đó bị B mắng hoặc đánh. Tùy theo trí tuệ (hoặc phẩm chất) mà các A sẽ có phản ứng khác nhau:
A1- Chửi lại, đánh lại hung hăng hơn.
A2- Ghi nhận thù hận vào lòng, lập mưu để trả thù vào dịp khác.
A3- Xem như không nghe lời chửi, tránh bị đánh hoặc chỉ đỡ đòn.
A4- Bình tĩnh, tạm tránh, tìm hiểu xem B có hành động như vậy vì lý do gì. Nếu B bị nhầm thì hãy tha thứ. Nếu mình có lỗi thì nhận lỗi và nếu cần thì phải đền bù thiệt hại.
Việc phản ứng như thế nào có thể xảy ra tức thời hoặc sau một thời gian. Phản ứng tức thời vì không kịp phân tích và suy nghĩ, thường theo bản năng, mà bản năng này là kết quả tích lũy của tiên thiên và hậu thiên. Phản ứng về sau là có sự can thiệp của lý trí.
Một trong những phản ứng của con người là khi thấy được, ngửi được cái lợi về vật chất. Lúc này sẽ thể hiện khá rõ mức độ của trí tuệ. Người tầm thường tìm cách kiếm lợi, không nghĩ sâu xa đến mưu mô và rủi ro (vì thế nhiều người bị mắc lừa), kẻ ích kỷ cố đoạt được lợi mặc cho nó mang tai họa đến cho người khác, bọn đểu cáng tìm cách lừa dối, hãm hại, tiêu diệt đồng loại. Với người có trí tuệ thì phải “kiến lợi tư nghĩa” (thấy lợi phải nghĩ đến đạo nghĩa) hoặc thấy lợi phải nghĩ ra, tìm ra cho hết những điều hại có thể kèm theo.
Mác và những đồ đệ của Mác, dù là lãnh tụ của đảng này đảng kia vẫn mắc vào lỗi kém trí tuệ vì họ quá tin vào học thuyết duy vật. Học thuyết cho rằng bản chất của vũ trụ là vật chất mà thuộc tính của nó là vận động, rằng vật chất có trước ý thức, rằng ý thức là sản phẩm bậc cao của vận động vật chất. Học thuyết duy vật của Mác, cũng như thuyết tiến hóa của Darwin một thời khuất phục những người cộng sản, nhưng rồi nó đã bị đánh đổ ở nhiều nơi trên thế giới. Chỉ còn những người kém trí tuệ vẫn tin theo, tạo thành vòng luẩn quẩn, càng tin theo càng làm cho trí tuệ kém hơn.
Cộng sản không công nhận Tâm linh, là phần quan trọng của Vũ Trụ và Con Người, là nguồn tiên thiên của trí tuệ. Họ chỉ chú trọng vào vật chất, làm cách mạng vô sản chỉ nhằm chiếm đoạt vật chất. Ngay như khi cai trị đất nước cũng ưu tiên phát triển kinh tế để thỏa mãn nhu cầu vật chất.
Một số người tuy có tiên thiên tốt (giống tốt), nhưng bị hãm vào môi trường khắc nghiệt thì cũng không phát triển được để có thể phát huy toàn bộ tài năng, may lắm chỉ thể hiện được trong một số phạm vi hạn chế.
6- Một số thể hiện kém trí tuệ của CS6.1- Các ông tổ của CS
Mác được những người CS tôn thành thiên tài vì những luận giải về duy vật, về đấu tranh giai cấp, về bóc lột của tư bản, về chủ nghĩa cộng sản…
Tuy vậy khi tìm hiểu kỹ về thân thế và sự nghiệp của ông tôi phát hiện ông đã bị nhầm lẫn nhiều chỗ, chứng tỏ ông có trí tuệ tầm thường chứ chẳng là thiên tài hay nhân tài gì cả. Những người tôn ông thành thiên tài càng bị nhầm hơn, có trí tuệ kém hơn. Trước đây tôi đã công bố một loạt bài phân tích một số nhầm lẫn của Mác, ở đây chỉ xin nêu ý chính.
+ Cực đoan theo học thuyết duy vật ( như đã trình bày ở trên).
+ Đánh giá sai bản chất con người, cho rằng nó là tổng hòa các mối quan hệ xã hội, đánh giá sai về bản chất và vai trò của quần chúng vô sản (tôi không gọi giai cấp vô sản).
+ Nhầm khi khẳng định Đấu tranh giai cấp là động lực phát triển xã hội loài người.
+ Bỏ sót vài yếu tố quan trọng khi phân tích tư bản bóc lột bằng giá trị thặng dư, đã nhầm khi cho rằng sự phù hợp giữa quan hệ sản xuất và lực lượng sản xuất là một quy luật.
+ Bộ Tư bản luận tuy được một số người đánh giá cao, nhưng nhiều nhà khoa học và triết học cho rằng đó chỉ là một mớ hổ lốn.
Lênin, người được xem là lãnh tụ kiệt xuất của cách mạng, cũng đã phạm nhiều sai lầm, trong đó thể hiện thiếu trí tuệ nhất là quan niệm về chính quyền nhà nước. Ông chủ trương nhà nước là của giai cấp này dùng để thống trị giai cấp khác. Từ đó ông xây dựng nên nhà nước chuyên chính vô sản, một thảm họa trong lịch sử nhân loại.
6.2- Cộng sản quốc tế
Những người lãnh đạo của phong trào cộng sản trong thế kỷ 20 cũng đã có nhiều nhầm lẫn vì kém trí tuệ như đã quá tin vào những điều sau:
+ Tin Mác, Lênin là những lãnh tụ thiên tài. Từ đó mù quáng răm rắp tin theo họ, phạm phải những sai lầm do họ tạo ra, đề cao sự sùng bái cá nhân. Ai nghi ngờ các lãnh tụ liền bị quy kết là bọn xét lại, bọn thù địch.
+ Tin là có thể và cần xây dựng CNXH trên nền tảng liên minh công nông.
+ Tin thời đại của 3 giòng thác cách mạng, thời đại thắng lợi của CNXH trên toàn thế giới.
+ Tin rằng chủ nghĩa đế quốc là giai đoạn tột cùng của chủ nghĩa tư bản, đế quốc Mỹ là kẻ thù số một của nhân loại.
+ Tin rằng giai cấp công nhân là giai cấp đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản, là giai cấp lãnh đạo.
+ Tin tình cảm quốc tế vô sản là không gì phá vỡ.
Khi tin như thế họ cũng dựa vào sự thật, nhưng tiếc thay, đó mới chỉ là một phần sự thật. Họ cũng dựa vào các chứng minh rất chặt chẽ, nhưng chứng minh dựa vào một phần không bản chất của sự thật sẽ rút ra kết luận dối trá.
6.3- Đảng Cộng sản VN
Ngoài những phần chung của Mác và phong trào CS (xem 6.1 và 6.2), lãnh đạo ĐCSVN còn thể hiện kém trí tuệ trong:
+ Cải cách ruộng đất, hợp tác hóa nông nghiệp, cải tạo tư sản (sau 1954 ở Miền Bắc và sau 1975 ở Miền Nam), quốc hữu hóa ruộng đất.
+ Kiêu ngạo về cách mạng tháng 8, về thắng cuộc trong chiến tranh.
+ Quá bị ám ảnh về kẻ thù giai cấp dẫn đến huynh đệ tương tàn, rất khó hòa hợp dân tộc.
+ Lập ra hệ thống đảng, chính quyền, mặt trận chồng chéo, dẫm đạp lên nhau, kém hiệu quả, nặng nề, lãng phí, bất lực.
+ Quy hoạch cán bộ có những điều phản dân chủ, phản khoa học, phản tiến bộ. Chỉ một đảng kém trí tuệ mới để cho người như Nông Đức Mạnh làm TBT hai nhiệm kỳ.
+ Không thấy được tai họa từ Trung Cộng.
+ Rõ ràng nhất (nhưng ít người thấy) là trong việc soạn thảo các báo cáo, các nghị quyết dài tràng giang đại hải với nhiều sáo rỗng và mâu thuẩn.
+ Rất thích phô trương hình thức, phạm phải giả dối trong tuyên truyền.
Tạm nêu trong mỗi mục trên vài việc thôi, vì kể ra còn nhiều lắm!
7- Vài gợi ý
Đảng CSVN vốn xuất phát là đảng của những người yêu nước, tranh đấu cho độc lập dân tộc. Vì lẽ đó mà thời gian đầu Đảng thu hút được nhiều người tốt gia nhập và được nhân dân ủng hộ. Về sau càng ngày Đảng càng lệ thuộc vào chủ thuyết, mắc phải nhiều sai lầm.
Chắc rằng Hồ Chí Minh đã nhận ra những sai lầm của chủ thuyết cộng sản nên đã bỏ tên ĐCS mà lấy tên Đảng Lao động. Phải chăng việc Lê Duẩn đổi tên Đảng từ Lao động thành Cộng sản là một sự thụt lùi, một sai lầm do thiếu trí tuệ.
Có người thấy Đảng trước đây và ngày nay khác nhau. Tôi nhận xét rằng khác cơ bản ở chất lượng đảng viên, còn chủ thuyết, chính cương, điều lệ thì trước và sau không khác nhau mấy.
Nhân dân nhìn vào Đảng chủ yếu nhìn vào các đảng viên và việc làm của họ. Trước đây có nhiều đảng viên tốt nên tưởng là Đảng tốt. Mà cái tốt của các đảng viên đó là thuộc bản chất con người họ trước khi vào đảng. Bây giờ có quá nhiều đảng viên xấu nên cho là Đáng xấu. Có nhiều đảng viên xấu vì Đảng đã nhận vào Đảng quá nhiều phần tử cơ hội. Nhưng tôi tin rằng vẫn còn nhiều đảng viên có lương tri, nhận ra được những nhầm lẫn của lãnh đạo.
Một hy vọng mong manh là trông chờ vào các đảng viên có lương tri, đặc biệt là các cán bộ cấp cao. Có lương tri mới nhận ra những sai lầm để thay đổi.
Để nhận ra sự thật trong đó có sai lầm thì tốt nhất là tổ chức đối thoại như đã viết ở trên. Nếu Đảng ngại đối thoại thì có thể tổ chức các buổi thuyết trình kín, mời một số trí thức phản biện, đến trình bày nhận thức của họ để tham khảo, họ nói đúng thì nghe, họ nói “bậy”, “phạm pháp”, “phạm luật” thì đọc lệnh bắt, đưa ngay ra tòa xét xử, chẳng cần điều tra gì thêm (!).
Những trí thức được mời không phải do tổ chức Đảng chọn lựa, cũng không thuộc diện cán bộ đang tại chức. Đảng cần thông báo công khai rằng muốn nghe ý kiến phản biện, ai có thể đến trình bày thì đăng ký. Nếu số đăng ký quá đông thì hãy để cho những người đó bình chọn với nhau. Buổi thuyết trình có thể kín, nội dung có thể tạm chưa công bố, nhưng tên người thuyết trình cần được cho mọi người biết để xem người đó có đủ tín nhiệm của đông đảo hay không.
Nguồn ảnh: dotchuoinon.com
ĐCSVN hiện đang vướng mắc trong một đống bùng nhùng. Nếu cứ theo cách làm do cán bộ kém trí tuệ của Đảng nghĩ ra thì không sao thoát được. Cần tìm cách làm mới. Một trong những cách làm có hiệu quả cao là theo phương pháp “Não công” (Brainstorming method - GS Phan Dũng) với những thành viên có nhiều khả năng sáng tạo.
N.Đ.C.Tác giả gửi BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét