QUYỀN LỰC KHÔNG Ở GHẾ, MÀ LÀ SỰ THỪA NHẬN CỦA NHÂN DÂN
Năm 1400, Hồ Quý Ly lập ra nhà Hồ, ngồi lên ngôi vua chưa ấm chỗ đã bắt dân khai sổ bộ, người trẻ thì bị bắt đi lính đánh Chiêm Thành, người già thì đi lao dịch xây kinh đô mới ở Thanh Hoá.
Năm 1406, khi nhà Minh đưa quân xâm lược, cha con nhà Hồ chưa đánh đã thua, bỏ thành chạy dài vào đến Hà Tĩnh thì bị bắt giải về Bắc Kinh.
Hồ Quy Ly bại trận, nước mất nhà tan, cũng chỉ vì lòng dân oán hận.
Gương xưa còn đó.
Nay, ở Bãi Tư Chính - vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, tàu Hải Dương địa chất 8 của Trung Quốc đã ngang nhiên thực hiện thăm dò địa chấn. Đó là hành vi xâm phạm chủ quyền một cách trắng trợn mà không luận điệu nào có thể chối cãi.
Tuy nhiên, khác với tất cả những lần xâm phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam mà Trung Quốc thực hiện trước đây như: cắt cáp tàu Bình Minh của Việt Nam, giàn khoan Hải Dương 981 khoan thăm dò dầu khí ngoài khơi biển Đà Nẵng... lần này người dân không xuống đường biểu thị thái độ với nhà cầm quyền phương Bắc. Bất chấp báo chí trong nước đã được bật đèn xanh để ra lời kêu gọi nhân dân đồng lòng vì phẩm giá quốc gia.
Người dân bây giờ không còn yêu nước ư? Người dân thờ ơ với chủ quyền lãnh thổ ư? Người dân không còn quan tâm đến vận mệnh quốc gia ư? Người dân đớn hèn, nô lệ ư?
Lịch sử bao đời nay đã chứng minh một điều rằng, nằm bênh cạnh một quốc gia lớn luôn ôm dã tâm bành trướng và thôn tính, thì quân với dân phải một lòng, chính quyền phải dựa vào dân, lấy sức mạnh nhân dân làm sức mạnh quốc gia chống ngoại bang xâm lược.
Nhân dân vẫn yêu nước nồng nàn như thế. Nhân dân vẫn căm ghét bất cứ kẻ nào xâm phạm bờ cõi đất nước này. Với nhân dân, quốc gia vẫn là trên hết, toàn vẹn lãnh thổ vẫn là thiêng liêng và cao cả.
Nhưng, đã có quá nhiều người yêu nước bị báo chí chính thống chụp mũ, bị lực lượng dư luận viên, tuyên truyền viên mạt sát, thậm chí là đổ máu, là mất mát tự do, là tan nát cả đời người.
Yêu nước là tình cảm tự nhiên như máu thịt của mình. Những gì đã là máu thịt thì không bao giờ có thể cắt bỏ. Việc một bộ phận người dân không tha thiết với lời kêu gọi cùng đồng lòng bảo vệ phẩm giá quốc gia khi Hải Dương địa chất 8 xâm phạm chủ quyền là chỉ dấu về thực trạng chính trị mà ở đó lòng dân không phục.
Hồ Quý Ly mất lòng dân và để mất nước. Quyền lực ngai vàng không phải ở chiếc ghế, mà là quyền lực được thừa nhận bởi nhân dân. Vì thế, mất lòng dân là mất tất cả.
Nay, ở Bãi Tư Chính - vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, tàu Hải Dương địa chất 8 của Trung Quốc đã ngang nhiên thực hiện thăm dò địa chấn. Đó là hành vi xâm phạm chủ quyền một cách trắng trợn mà không luận điệu nào có thể chối cãi.
Tuy nhiên, khác với tất cả những lần xâm phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam mà Trung Quốc thực hiện trước đây như: cắt cáp tàu Bình Minh của Việt Nam, giàn khoan Hải Dương 981 khoan thăm dò dầu khí ngoài khơi biển Đà Nẵng... lần này người dân không xuống đường biểu thị thái độ với nhà cầm quyền phương Bắc. Bất chấp báo chí trong nước đã được bật đèn xanh để ra lời kêu gọi nhân dân đồng lòng vì phẩm giá quốc gia.
Người dân bây giờ không còn yêu nước ư? Người dân thờ ơ với chủ quyền lãnh thổ ư? Người dân không còn quan tâm đến vận mệnh quốc gia ư? Người dân đớn hèn, nô lệ ư?
Lịch sử bao đời nay đã chứng minh một điều rằng, nằm bênh cạnh một quốc gia lớn luôn ôm dã tâm bành trướng và thôn tính, thì quân với dân phải một lòng, chính quyền phải dựa vào dân, lấy sức mạnh nhân dân làm sức mạnh quốc gia chống ngoại bang xâm lược.
Nhân dân vẫn yêu nước nồng nàn như thế. Nhân dân vẫn căm ghét bất cứ kẻ nào xâm phạm bờ cõi đất nước này. Với nhân dân, quốc gia vẫn là trên hết, toàn vẹn lãnh thổ vẫn là thiêng liêng và cao cả.
Nhưng, đã có quá nhiều người yêu nước bị báo chí chính thống chụp mũ, bị lực lượng dư luận viên, tuyên truyền viên mạt sát, thậm chí là đổ máu, là mất mát tự do, là tan nát cả đời người.
Yêu nước là tình cảm tự nhiên như máu thịt của mình. Những gì đã là máu thịt thì không bao giờ có thể cắt bỏ. Việc một bộ phận người dân không tha thiết với lời kêu gọi cùng đồng lòng bảo vệ phẩm giá quốc gia khi Hải Dương địa chất 8 xâm phạm chủ quyền là chỉ dấu về thực trạng chính trị mà ở đó lòng dân không phục.
Hồ Quý Ly mất lòng dân và để mất nước. Quyền lực ngai vàng không phải ở chiếc ghế, mà là quyền lực được thừa nhận bởi nhân dân. Vì thế, mất lòng dân là mất tất cả.
8 nhận xét :