‘Hậu Đồng Tâm’ đến thời ‘quân hồi vô phèng’
Đối chiếu những diễn biến gần đây tại Việt Nam và những diễn biến liên quan đến quan hệ giữa Việt Nam với cộng đồng quốc tế, có thể nhận ra ngay lập tức tình trạng “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” mà lãnh đủ sẽ là cả dân lẫn đảng.
Có nhiều bằng chứng cho thấy, Việt Nam đang ở giai đoạn “quân hồi vô phèng” (phèng là một thứ công cụ mà cổ nhân thường dùng để khiển quân, thành ra thiếu phèng, quân tình sẽ trở thành hỗn loạn). Chính đảng đang ủ mầm loạn.
***
Lúc này, mong muốn lớn nhất của hệ thống chính trị và hệ thống công quyền Việt Nam là sớm “dọn dẹp” cho xong dư luận vốn càng lúc càng bất lợi sau vụ công an tấn công vào thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội!
Không phải tự nhiên mà Bộ Công an Việt Nam vừa liên tục thay đổi lời khai về nguyên nhân và diễn biến của cuộc tấn công, vừa tìm đủ cách để răn đe (tổ chức cho dư luận viên đánh trả, báo cáo nhằm vô hiệu hóa hoạt động của nhiều trang facebook – tài khoản trên You Tube, bắt một số facebooker,…) và tất nhiên, khai thác tối đa hoạt động của hệ thống truyền thông chính thức nhằm “giải độc dư luận”!
Cũng không phải tự nhiên mà đúng một tuần sau khi Bộ Công an tổ chức tấn công thôn Hoành, khi họp với Tiểu ban Kinh tế – Xã hội để chuẩn bị cho các văn kiện của Đại hội đảng CSVN lần thứ 13 (2021), hệ thống truyền thông chính thức đồng loạt giới thiệu rộng rãi với công chúng, ông Nguyễn Xuân Phúc cho rằng: Vụ việc gần đây khiến lãnh đạo phải suy nghĩ nhiều về quan hệ với nhân dân (1).
Chỉ cần lướt qua mạng xã hội và các trang web của hệ thống truyền thông quốc tế là có thể thấy ngay, cuộc tấn công vào thôn Hoành nguy hại như thế nào cho hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam về chính trị, cả trong đối nội lẫn đối ngoại. Không chỉ có thế, cuộc tấn công này còn vô hiệu hóa cả những nỗ lực nhằm cứu vãn kinh tế – xã hội Việt Nam của chính quyền Việt Nam.
Tường thuật mới nhất của VOA về Hiệp định Tự do thương mại giữa Việt Nam và châu Âu (EVFTA) chính là một ví dụ (2). Bởi EVFTA sẽ giúp cho xuất cảng hàng hóa, dịch vụ từ Việt Nam vào châu Âu tăng thêm 42,7%, giúp GDP của Việt Nam tăng thêm 4,6%, góp phần cải thiện tình hình kinh tế – xã hội, giúp duy trì “ổn định chính trị”, không riêng Bộ Ngoại giao mà đích thân ông Phúc viết một lá thư, cam kết “bảo vệ nhân quyền”.
Cuộc tấn công vào thôn Hoành đã khẳng định, những hứa hẹn: Phóng thích tù chính trị, tiếp tục sửa luật hình sự, cổ xúy cho tất cả các quyền tự do căn bản và nhân quyền tại Việt Nam,… là dối trá. Thậm chí có thể biến công sức của các viên chức ngoại giao Việt Nam, tiền bạc mà Việt Nam chi cho các hoạt động nhằm vận động các Nghị viên của Nghị viện châu Âu thông qua EVFTA trở thành một con số 0 tròn trĩnh!
***
Trong bối cảnh như vừa kể, động tác mới nhất của Bộ Công an Việt Nam: Phong tỏa tài khoản của bà Nguyễn Thúy Hạnh và những tài khoản mà công chúng gửi tiền để giúp đỡ gia đình cụ Kình,… chính là ví dụ hết sức rõ ràng cho “quân hồi vô phèng”.
Xét về khía cạnh chính trị, động tác này đổ thêm dầu vào lửa, khiến sự phẫn nộ, bất bình của công chúng trở thành dữ dội hơn. Khi Bộ Công an tiếp tục chứng minh, sự tàn bạo, càn rỡ của hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam không có giới hạn, vô hình trung ông Phúc bị biến thành kẻ dối trá. Ai tin ông Phúc thành thật khi phát biểu: Vụ việc gần đây khiến lãnh đạo phải suy nghĩ nhiều về quan hệ với nhân dân?
Xét về khía cạnh kinh tế – xã hội, phong tỏa những tài khoản nhận tiền giúp đỡ các nạn nhân vụ tấn công thôn Hoành là một quyết định tạo ra những tác động tai hại khó lường đối với cả hệ thống ngân hàng lẫn hoạt động tài chính – tín dụng ở Việt Nam, vốn đang gây nhiều ngờ vực cho các cơ quan, tổ chức tài chính – tín dụng quốc tế. Tương tự là EVFTA. Trong bối cảnh như hiện nay, tại sao lại hành xử như thế?
Có lẽ không ngoa nếu cho rằng, Bộ Công an đã tát vào mặt Bộ Ngoại giao. Làm sao có thể tuyên bố những cáo buộc Việt Nam xâm hại nhân quyền là… bịa đặt mà không… thẹn, không làm thiên hạ bật cười, nhún vai, lắc đầu?
***
Các diễn biến liên quan đến vụ tấn công thôn Hoành cho thấy, Bộ Công an vừa muốn xoa dịu dư luận (cho nên mới khai đi, khai lại), vừa tìm đủ mọi cách, kể cả sử dụng những phương thức vô lý, bất hợp pháp để giúp ông Tô Lâm và các sĩ quan cao cấp rũ bỏ trách nhiệm về chủ trương và các sai lầm liên quan đến chiến lược, chiến thuật (trao tặng Huân chương Chiến công hạng Nhất, tổ chức học tập tấm gương hy sinh anh dũng của ba sĩ quan công an tử nạn,…).
Nếu việc nhờ chuyển tiền giúp đỡ các nạn nhân vụ tấn công thôn Hoành không phải là bằng chứng hết sức sinh động về nhân tâm, dân ý, bất lợi cho Bộ Công an – nơi tổ chức và thực hiện cuộc tấn công – chắc chắn không có quyết định phong tỏa tài khoản!
Hạ tuần tháng trước, tại Hội nghị Đánh giá kết quả công tác tổ chức xây dựng đảng, ông Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư của BCH TƯ đảng CSVN, cảnh báo: Cơ đồ xây dựng 75 năm nếu có sụp đổ là do ta. Không ai mang máy bay, đại bác đền để lật đổ ta, ta không làm tốt thì ta tự lật đổ ta, chẳng phải do kẻ thù đâu (3). Nếu nhân tâm, dân ý không như đã thấy, ông Vượng không cảnh báo như vậy.
Cho dù không ít viên chức hữu trách trong hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam từng tỏ ra thật sự lo âu trước nhân tâm, dân ý. Xét cho đến cùng, “đốt lò” hay “chấn chỉnh công tác cán bộ” cũng chỉ nhắm thu phục nhân tâm. Rất đáng ngạc nhiên khi phản ứng của công chúng đối với vụ tấn công vào thôn Hoành dù như đã thấy, vẫn không thấy bầt kỳ viên chức hữu trách nào ngăn cản hay nghĩ đến chuyện xử lý Bộ Công an.
Chỉ có một cách duy nhất để lý giải: Sở dĩ Bộ Công an vẫn có thể tự tung, tự tác, bất chấp hậu quả nhãn tiền cả về chính trị lẫn kinh tế, xã hội vì hệ thống chính trị, hệ thống công quyền Việt Nam đang trong tình trạng “quân hồi vô phèng”. Vận mệnh, sự nghiệp của đảng không quan trọng bằng tương lai của mỗi cá nhân. Năm nay là thời điểm bản lề vì năm tới là Đại hội đảng lần thứ 13.
Ông Vượng từng thú nhận, ông cảm thấy chua xót khi châu Âu hoan hỉ kỷ niệm Liên Xô tan rã, chính quyền cộng sản ở các quốc gia Đông Âu sụp đổ và sợ điều đó sẽ xảy ra tại Việt Nam nhưng đảng ta làm sao ngăn cản được khi hết cá nhân này tới cá nhân khác có thể giẫm đạp cả pháp chế xã hội chủ nghĩa lẫn nền tảng đạo lý của cả một dân tộc để duy trì vai trò, vị trí của mình?
Chú thích
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét