Mèn ơi! Tư sang là người tử tế!!!
Thôi rồi con chi đâu em ơi
Có còn lại chăng ngu ngơ thôi!...
Tư nghèo (Danlambao) - Sau cái dzụ Tư Sang quá giang phiên tòa xử La#, tung ra bài lịch sử xưa và nay để phò Trọng diệt Dũng, Tư tui tưởng bà con đầu làng cuối xóm đều hề hề với nhau: cha nội tên thì Sang mà tướng thì Hèn này điếm đàng. Nào ngờ hôm nay đọc bài viết "Ông Trương Tấn Sang là một người tử tế" của một cụ lão thành - Tư tui té ngữa!
Xin nói trước, nói rõ, nói theo kiểu các quan là "khẳng định": Tư tui không có một "vấn đề" nào cả với cụ Lê Phú Khải. Đời của tui, đất nước của tui đã có một đống vấn đề, thấy (vấn đề) gì và thấy (vấn đề) ai cũng ôm vào lòng thì có nước chết, và chết chắc.
Mở bài, cụ Lê Phú Khải viết: "Trong bài nhan đề: “Ngay lúc này Đảng phải kiên quyết hành động” đăng trên nhiều báo ngày 8/1/2018, ông lo lắng viết: “Nếu tình hình tham nhũng và suy thoái không dừng lại thì Đảng này, chế độ này, đất nước này đi về đâu...”
Chưa nói đến cách đặt vấn đề, lý giải vấn đề... thì một đảng viên như ông Sang, một công dân như ông, còn đau đáu, nỗi niềm như thế... thì đó là một người tử tế lắm rồi."
Mèn ơi, đúng là... thôi rồi còn chi đâu em ơi!
Cụ đem cái mà Tư tui tin đại là tấm lòng trong sáng của cụ - một phóng viên kỳ cựu của đài Tiếng Nói Dziệt Nam nhưng không bao giờ chịu gia nhập đảng - để ôm vào lòng cái nỗi niềm đau đáu của Tư Sang điếm đàng thì Tư tui thiệt là... đau... đáu...!
Cụ thử lục lại những đồng chí "bị cáo" ngày hôm nay và các đồng chí sẽ là "bị cáo" ngày mai, bao nhiêu đồng chí ta đã từng viết / phát biểu những câu đau đáu, nỗi niềm rất ư là... tâm tư Phùng Quang Thanh, nghe mà đau mà đáu còn hơn cả Tư Sang?
Mà hỏi riêng cụ nghe: đảng này mà không tham nhũng thì nó đi về đâu?
Trả lời thì sẽ biết cái đau sắt đáu và nỗi niềm của Tư Sang.
Cụ Khải viết tiếp: "Vì tôi biết rất, biết rất rõ, cùng địa vị, trang lứa với ông, các vị đồng chí của ông, sau khi đã vơ vét của nhân dân được một núi tài sản, họ đang rung đùi ngồi hưởng lầu son gác tía với vợ con, và mua sẵn nhà ở nước ngoài, phòng có biến là cút... không mảy may đếm xỉa gì đến số phận của cái Đảng mà họ từng là đảng viên, đến đất nước mà họ đã sinh ra và lớn lên từ đó. Vì thế, tôi khẳng định, ông là một người tử tế. Một ông Nông Đức Mạnh không có được một phần nghìn cái tử tế đó của Trương Tấn Sang!"
Cụ ơi! Đọc xong đoạn trên mà Tư tui không "hiểu lầm" cụ thì xin thề: Tư tui chết liền! Đọc liền kinh A Di Đà cũng không thể không bị thoát ra khỏi cảnh giới Lê Phú Khải rằng: Tư Sang thanh bạch liêm chính, quan tâm đến số phận của đảng quang dzinh, còn cả lũ cộng sản khác là quân ăn cướp giàu có, không thèm "tâm tư" đến cái đảngmà nhờ nó chúng mới thành quân cướp xịn. Và vì thế cụ "khẳng định" Tư Sang là người tử tế gấp nghìn lần Nông Đức Mạnh!?
Tiếp: "Tôi thông cảm với cái tâm tư “Đảng này” của ông. Cái đảng mà ông đã rời ghế sinh viên đi theo nó, đấu tranh cho “đất nước này” mà ông vẫn đang lo cho nó... Hãy nhìn lịch sử một cách công bằng, toàn cảnh, để thương xót cho từng số phận của con người VN chúng ta, dù họ là ai, trừ những kẻ đã táng tận lương tâm như cha con Nông Đức Mạnh, cha con Phùng Quang Thanh v.v... và v.v..."
Thắc mắc: Sao cụ lại đóng ngoặc kép “đất nước này”? Hay là vì “ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, Trung Quốc”, nên mới có cách viết đấu tranh cho “đất nước này” một cách vu vơ như vậy!? Và nếu vậy thì Tư Sang “vẫn đang lo cho nó” là lo cho đất nước nào?
Hỏi tiếp: cha con Nông Đức Mạnh, cha con Phùng Quang Thanh tụi nó táng tận lương tâm cái dzụ gì dzậy cụ. Cho bà con biết với. Và “những kẻ đã táng tận lương tâm như...” - tức là còn một đống. Cho bà con biết luôn đi cụ cựu phóng viên.
Tới hơn nửa bài, cụ đem kinh nghiệm bản thân ra để chứng minh và "khẳng định" thêm một lần nữa cho chắc ăn: Tư Sang là người tử tế.
Tóm tắc những điều cụ viết: Hồi xưa, Tư Sang hiểu lầm cụ là người kiện ông ta vì đơn kiện của ông Trần Quốc Khải nào đó bị gửi lộn đến địa chỉ của Lê Phú Khải và Trương Tấn Sang. Mấy chục năm sau, cụ đến phỏng vấn Tư Sang, tính trả tiền nhuận bút cho ông ấy thì "Ông Sang cầm 100.000 đồng, sau đó lại đút vào túi áo ngực của tôi, và nói: Coi như tôi đã nhận, và biếu lại nhà báo để uống cà phê!"; và "trước khi chia tay, ông Tư Sang vỗ vai tôi vui vẻ nói: Thôi! Chuyện kiện cáo nhau năm xưa, bỏ qua đi nhé"!!!
Sao kỳ vậy ta!
Thứ nhất: thư đi lộn nhưng trong tờ đơn kiện phải ghi rõ tên người kiện là Trần Quốc Khải chớ hổng lẽ ghi luôn là Lê Phú Khải sao? Tư Sang bị hâm hay cụ nói chuyện... y như thiệt vậy cà!?
Thứ hai: Chỉ cần Tư Sang nhét vào túi cụ 100.000 đồng là Tư Sang là người tử tế. Cụ dễ tính ghê nơi!
Mấy đứa cháu du đãng ở xóm Tư tui ở, nếu hỏi nó vài mẩu chuyện "tử tế" trong đời hoạt động của đại ca chúng, tụi nó kể suốt đêm không hết. Đóng thành sách chắc cũng dày cỡ như như tác phẩm của văn hào Trần Dân Tiên vĩ đại. Nhưng khi được hỏi tiếp: Vậy thèng đại ca đó là người tử tế thì chúng cười cho ướt mặt không kịp lau.
Trên đời này có ai mà không có vài... khoảnh khắc tử tế. Tử tế vì không có nhu cầu không tử tế với nó. Tử tế qua thì có tử tế lại. Và: có lúc tử tế vì muốn cái đứa đứng trước mặt thấy mình là người tử tế và hy vọng sau đó nó sẽ tuyên truyền cho bàn dân thiên hạ biết như chắc cú mình là người tử tế.
Bác của tui đã tử tế như thế tới mức trở thành... huyền thoại.
Các cháu nhi đồng, thiếu nữ quàng khăn đỏ, các mợ tập kết nào được bác chọn cho gặp, ra về cháu nào, em nào, mợ nào lại không sướng rung rinh - rung rinh nhiều kiểu, lại không trèo lên cây vú sữa rung rinh mà ca tụng bác sau những giây phút vô cùng lưu luyến ấy.
Ngay cả 2 cái đứa "táng tận lương tâm như cha con Nông Đức Mạnh, cha con Phùng Quang Thanh" cũng không thiếu gì câu chuyện tử tế - còn được báo đảng đăng hà rầm nữa kìa.
Và để chấm hết cho chết cái bài, cụ kết luận thiệt là mượt mà: "Hãy chờ đợi ở những người như ông Sang... đi hết cái lô-gích của tâm hồn ông, của tư duy, của lịch sử... như nhà thơ họ Chế đã từng viết: “Chờ rừng tre lên ở chỗ bụi gai tàn!”"
Tâm hồn Tư Sang! Rừng tre Tư Sang trồi lên giữa bụi gai tàn!
Mèn ơi! Tim bác mênh mông thế!
Ôm cả ngu ngơ, mọi giống người!
Tới phần Tư tui cũng chấm hết cho chết cái bài:
Xin lỗi cụ từ đầu bài đến cuối bài nghe! Tư tui bức xúc như con cá úc đụng phải chất thải phọt mô sa là vì Tư Sang. Bức xúc là vì cái mặt trời đỏ lòm chứ không phải vì cái ngón tay run rẩy của cụ đang chỉ mặt trời mà cứ nhất trí nó là mặt trăng. Một lần nữa Tư tui khẳng định rằng: Tư tui hổng có nhu cầu "có vấn đề" với một cụ già gần đất xa trời.
Sau cùng, vài lời thân mến với bạn đọc của Tư tui:
Chuyện cụ Khải nói gì thì kệ cụ. Cụ già rồi. Biết đâu chừng cụ có cái ý thâm nho nào đó, thủ thuật xỏ xiên, tác động tâm lý nào đó mà các cụ lão thành kắt mạng về hưu hay xài, Tư tui hổng hiểu nỗi. Nhưng tuyên truyền cho Tư Sang là người tử tế thì Tư tui hổng chịu. Ai mà nói thèng cộng sản nào tử tế là Tư muốn "dzào cuộc" ngay. Tụi nó có đứa nào mà không táng tận lương tâm như cha con Nông Đức Mạnh, cha con Phùng Quang Thanh! Không táng tận thì sao là cộng sản. Là cộng sản thì không thể không táng tận. Và không táng tận lương tâm trong một tập đoàn lương tâm táng tận thì làm sao tồn tại được trong cái lò táng tận lương tâm - đừng nói gì đến chuyện leo lên được tới cái ghế Ủy viên Bộ Chính trị và Chủ tịch nước!
13.01.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét