Câu lạc bộ “nhóm ngu nhất”!
23-5-2018
Tương đối và tuyệt đối!
Bất kỳ sinh viên đại học trường nào thì cũng phải học qua triết học (duy vật biện chứng), và trong đó 1 trong 3 quy luật nhập môn là “lượng đổi – chất đổi”.
Một người bán trà đá, một bà bán bún riêu gánh có tỷ suất siêu lợi nhuận (100%/ngày) tại sao vẫn ở nhà thuê? Còn một ông (bà) gửi ngân hàng lãi suất chỉ có 7%/năm, tại sao đi xe mẹc, ở vila Sala Thủ thiêm?
Khi tôi giảng về tài chánh, đề cập vì sao người bán bún riêu có thể vay với lãi suất 20%/tháng vẫn chịu được, đơn giản là vì họ có lãi suất trên vốn từ 50% – 100%, vì cái vốn gánh bún riêu chừng 300K – 1triệu đồng, một ngày kiếm lời từ 200K – 500K, lợi nhuận quá ngon, nên dư sức trả lãi vay nóng 20%/tháng. Tuy nhiên đó chỉ khi vay nóng từ 1 triệu đồng để mua nguyên liệu bán hàng, còn khi kẹt tiền chữa bệnh, tiền mua xe cho con mà vay từ 10 triệu trở lên, là con đường phá sản đã chực chờ.
Thế tại sao bà bán bún riêu không tăng quy mô? Bởi vì doanh số bà chỉ trong vòng 300K – 500K là hết cở, muốn tăng lên 1 – 2 triệu đồng/ngày thì phải thuê tiệm mở, thuê người chạy bàn… Cứ thế quy mô càng tăng, tỷ suất lợi nhuận càng giảm. Do vậy, một doanh nghiệp lớn mà vay 10%/năm còn OK, nếu 15%/năm là nguy cơ phá sản.
Trở lại bà bán bún 50%/ngày – ông chủ tiệm bún riêu 20%/tháng – bà đại gia gửi ngân hàng 7%/năm; cái chính là số tuyệt đối lợi nhuận.
Bà bán bún riêu hoặc trà đá giỏi lắm một ngày chỉ kiếm 200K – 500K/ngày là hết mức, chưa trừ ngày nghỉ; số tiền đó tạo ra thu nhập từ 5 triệu đồng – 10 triệu đồng/tháng, và bà chưa tính tiền lương của bà, cũng như tiền phụ việc của đứa con…
Trong khi đó ông chủ tiệm có thể kiếm được 10 triệu – 50 triệu đồng /tháng sau khi trừ tiền thuê nhà; nhưng ổng cũng phải bỏ vào vốn đầu tư tiệm vài chục triệu đến vài trăm triệu, và cũng chưa tính lương quản lý của ổng, nếu là người giỏi thì cũng từ 15 triệu – 30 triệu /tháng.
Còn bà đại gia gửi tiền chỉ có 7%/năm quá bèo, nhưng số tiền bà gửi từ vài chục tỷ tới vài trăm tỷ đồng (năm 2012 tui đã biết có người gửi 200 tỷ tại ngân hàng, đó là chỉ một ngân hàng), nên thu nhập ròng của bà cũng từ vài tỷ tới vài chục tỷ đồng/năm tức vài trăm triệu tới vài tỷ/tháng, số tuyệt đối là vậy, bà không cần tỷ suất lời nhiều, chỉ cần số vào lớn mà thui.
Trở lại chuyện ông đại biểu nói bán trà đá tỷ suất lợi nhuận cực cao, không chịu nộp thuế; xin thưa nếu tính lương cơ bản của ông trà đá, bà bún riêu chỉ khoản 6 triệu đồng, rồi tính thêm giảm trừ gia cảnh vài ngưới phụ thuộc thì ông, bà đó không phải nộp một đồng nào thuế thu nhập doanh nghiệp của gánh bún riêu và cũng không nộp đồng nào thuế thu nhập cá nhân theo diện miễn trừ, còn theo tiêu chuẩn an sinh các nước phát triển, không chừng còn được trợ cấp; còn ông bà đại gia kia thu vào chỉ riêng khoản tiền lãi gửi NH vài tỷ/tháng thì nộp thuế thu nhập cá nhân bao nhiêu?
Tóm lại, các đại biểu nên đi tìm nguồn gốc số tuyệt đối tài sản tăng lên từng ngày, từng năm của các đại gia ngồi mát ăn bát vàng, để xem thuế của ta còn bỏ sót bao nhiêu; tui chắc chắn chỉ cần truy thì một người trong số chục ngàn người đó đã hơn cả ngàn ông bán trà đá, bà bán bún riêu.
Lời kết: Cái gì cũng cần tính đến tương đối – tuyệt đối; tức là không có ngu tuyệt đối, mà chỉ có ngu thuộc nhóm ngu nhất mà thui! Hình như ngày càng lộ ra những người tham gia club “nhóm ngu nhất!”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét