Lê Phú Khải, một cây bút từ “lề phải” rẽ qua “lề trái”?!
Chẳng kịp nghĩ những gì được, mất
Ta cứ tin vào những điều…không có thật
Để tự mình đánh mất…chính mình đi.
Quá vô tư nên chẳng kịp nghĩ suy
Già chưa tới, nhưng đâu còn trai trẻ.
Thời gian trôi bao tháng ngày hoài phí
Khi đứng gần, ta chẳng nhận ra đâu
Lúc xa cách…mới nhìn nhau rõ nhất
Điều đó thật, tưởng như là…không có thật.
Mình giẫm đạp mình, có hay biết gì đâu.
Tôi đã đọc cả 8 cuốn hồi ký này và thấy tác giả Giang Tử có cơ sở để nhận định như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét