Bài đăng nổi bật

Nhân sự chủ chốt cấp cao

  Nhân sự chủ chốt cấp cao. BCT đã có phương án chính thức về nhân sự chủ chốt trình trung ương đảng, dự kiến trung ương họp vào ngày 16-18 ...

Thứ Hai, 5 tháng 4, 2021

Anh Hoài Nam

 

Anh Hoài Nam

Mai Quốc Ấn

3-4-2021

Phóng viên Nguyễn Hoài Nam. Ảnh: FB Nguyễn Hoài Nam

Ở cái xứ “văn mình, vợ người” này, phàm là người cầm bút ít ai nể trọng ai thực sự. Kể cả là nể miệng chứ nói chi nể trọng trong lòng.

Tôi nể trọng anh Hoài Nam – cựu phóng viên Thanh Niên và Pháp luật Tp.HCM!

Nếu có nhà báo “khoe” đề tài nào đó sẽ đạt giải quốc gia dù… chưa đăng, Hoài Nam là một trong vài cái tên nói điều đó kiểu… đương nhiên nó thế. Và tôi tin! Đúng là sau mấy lần khoe, anh đều có giải cả.

Mà ảnh giỏi thiệt! Điều tra nhập vai đều, nhiều, ra được sản phẩm gây chấn động như Hoài Nam ở nước mình hình như chưa ai bằng. Ngay cả phóng sự hồ sơ Hoài Nam cũng giỏi. Nói về phóng sự hồ sơ mà “nhặt kim cương” trong một văn bản lướt qua tưởng vô thưởng vô phạt thì ở Việt Nam có một người nữa giỏi như anh. Người đó tôi cũng rất nể phục!

Có nhiều người không ưa Hoài Nam. Thậm chí rất rất không ưa. Vì Hoài Nam giỏi và vì cả Hoài Nam thẳng. Thẳng đến mức đúng như câu anh từng nói với tôi: “Anh đúng nên anh đ*o sợ bố con thằng nào!”

Một tờ báo Đảng đã viết bài “Phóng viên Hoài Nam – Mang “lửa nghề” sưởi ấm cuộc sống!”. Tôi nhớ trong bài đó có nói Hoài Nam như là khắc tinh của tham nhũng, tiêu cực.

Tự nhiên nhớ cái lần Hoài Nam qua phòng trọ nhỏ của tôi uống rượu. Rồi cũng nhớ cái lần tôi chạy xe qua nhà ảnh uống rượu. Hoài Nam tửu lượng dở ẹc nhưng ngồi uống rượu lấy chuyện điều tra Hoài Nam kể làm “mồi” thì thật thú vị vô cùng.

Có nhiều người khuyên đừng chơi với Hoài Nam. Tôi vẫn chơi. Dù anh em gặp nhau cực ít, nhưng sự nể trọng tôi dành cho Hoài Nam giờ còn nguyên đó.

“Răng cứng nên gãy, lưỡi mềm mà còn”. Đó có thể là cách ngôn của nhiều người thức thời. Nhưng mai này da thịt tiêu tan, trước khi xương cốt rồi cũng thành bụi đất. Chỉ thấy hàm răng hãy còn chứ lưỡi có còn đâu?

Ở cái xứ “văn mình, vợ người” này, phàm là người cầm bút; nếu không nói được một câu chua xót cho nghề, cảm thương cho người; thì cũng đừng nên thêm máu vào trong câu chữ khi thấy người gặp nạn.

Đọc cách đưa tin của các tờ báo, cách viết caption của một số nhà báo; có thể thấy rất nhiều điều phía sau đó…

Có một phóng sự tên Lửa nghề từng có tên Hoài Nam bên cạnh những nhà báo điều tra lẫy lừng khác. Và như tờ báo Đảng từng đưa bài “Phóng viên Hoài Nam – Mang “lửa nghề” sưởi ấm cuộc sống!”; vậy thì cuộc sống sẽ lạnh lẽo hơn, nghề báo cũng sẽ nguội đi nhiều vì vắng những người giỏi và thẳng như Hoài Nam.

P/s: Hồi Hoài Nam khoe với tôi cái phóng sự về rau tưới nhớt với giấy chứng nhận rau VietGap được bán như… rau. Thấy cái ảnh này còn trêu ảnh: “Douma! Vừa già, vừa xấu nên nhập vai chở rau hợp nè!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét