Bài đăng nổi bật

Nhân sự chủ chốt cấp cao

  Nhân sự chủ chốt cấp cao. BCT đã có phương án chính thức về nhân sự chủ chốt trình trung ương đảng, dự kiến trung ương họp vào ngày 16-18 ...

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2024

Nhân sự chủ chốt cấp cao

 Nhân sự chủ chốt cấp cao.


BCT đã có phương án chính thức về nhân sự chủ chốt trình trung ương đảng, dự kiến trung ương họp vào ngày 16-18 tới đây.


Sau cuộc cãi vã cố ý không nhận lỗi, cơ quan công an đã làm việc với bí thư, chủ tịch tỉnh Lâm Đồng để lấy lời khai bà Mai nhận hối lộ từ họ.


Với lời khai của hai quan chức trong tù này, người phụ nữ xuất thân từ đoàn đi lên đến chức thường trực ban bí thư, một chút nữa sẽ vào tứ trụ đã phải rời khỏi chính trường Việt Nam.


Điều này ứng với bài Tóc Mây Sợi Vắn Sợi Dài khi anh Huệ còn chưa chính thức mất chức.


Lan huệ sầu ai lan huệ héo

Lan huệ sầu đời, trong héo ngoài tươi

Tóc mây sợi vắn sợi dài

Yêu nhau chẳng được, thương hoài ngàn năm.


Anh Lương Cường sẽ thay thế bà Mai làm thường trực ban bí thư. 


Anh Mẫn làm chủ tịch quốc hội.


Vị trí trưởng ban tổ chức trung ương về tay anh Lê Minh Hưng, do anh Nên không muốn rời Sài Gòn.


So với dự kiến hôm trước của các bà bán nước, thì hôm nay các ông xe ôm có bổ sung chỉnh sửa về vị trí trưởng ban tổ chức trung ương. 


Trần Cẩm Tú không được đề cập đến, với việc không khách quan làm việc trên cương vị chủ nhiệm uỷ ban kiểm tra trung ương, đồng thời với mạng lưới chân rết ma.phi. a mà Tú có kinh nghiệm xây dựng từ thời làm giám đốc lâm trường với Hải Quê ( còn gọi là Hải Khuê ) đến nay, Tú đã tạo cho mình nhiều ông trùm sân sau hùng mạnh.


Những hồ sơ sai phạm của Tú đã bị Lâm thu thập và trình tổng bí thư xin xử lý, để cho khách quan. Trước khi bài sau đi vào những sân sau của Tú, phần này sẽ đưa một bài viết độc giả gửi đến tố cáo sai phạm của anh Lâm.


Gà qué cứ phải đòn đi, đòn lại nó mới hấp dẫn. Bạc một chiều mất vui, giờ anh Lâm ngoi lên cũng phải nhắc đến cho khách quan. Xin đưa bài viết độc giả gửi đến.


Bùi Thanh Hiếu

NHỮNG SỰ THẬT VỀ TÔ .LÂM - THÔNG TIN TUYỆT MẬT

 NHỮNG SỰ THẬT VỀ TÔ .LÂM - THÔNG TIN TUYỆT MẬT

Bùi Thanh Hiếu/X

Trong số các Bộ trưởng Công an qua các thời kỳ, Đại tướng Tô L.âm là người có tiếng là trùm bảo kê và tham nhũng. Rất nhiều các lão thành cách mạng có đơn thư gửi đến TBT Nguyễn Ph.ú Trọng tố cáo về các sai phạm, hành vi phạm tội thậm chí gây nguy hại cho đất nước của Bộ trưởng Tô Lâ.m nhưng đáp lại là sự im lặng khó hiểu của ông Trọng và Bộ chính trị. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu xem Tô Lâ.m đã phạm những tội lỗi gì và là con người gian hùng như thế nào?


             THỨ NHẤT, vai trò của Đại tướng Tô L.âm trong vụ đánh bạc qua mạng Internet liên quan đến Cục C50, Bộ công an. Vụ đánh bạc nghìn tỉ do Nguyễn Văn Dương (con rể của nguyên Bí thư thành  uỷ Hà Nội) cầm đầu xảy ra 02 năm dưới thời Tô Lâm làm Bộ trưởng. Tô L.âm có mối quan hệ rất mật thiết với Nguyễn Văn Dương và ủng hộ Dương tổ chức đánh bạc qua mạng Internet dưới hình thức trò chơi Rikvip để lấy lời chia nhau. Khi Công an Phú Thọ phát hiện ra đề xuất bắt Dương nhưng Tô Lâ.m không cho bắt. Trước khi bị bắt một tuần, Nguyễn Văn Dương còn đưa vợ của Tô Lâm đi Châu Âu thăm thú, mua sắm cả tuần lễ. Qua đây chắc TBT Trọng có thể thấy mối quan hệ rất gắn bó mật thiết giữa Tô Lâ.m và Nguyễn Văn Dương trong vụ án tổ chức đánh bạc này. Tô Lâm đã bảo kê che chắn cho tổ chức tội phạm này hoạt động trong một thời gian dài. Câu hỏi đặt ra là đơn vị nào sẽ điều tra, xử lý Tô Lâ.m? Ngày 22/11/2018, Nguyễn Văn Dương bị đưa ra xét xử. Tiếp sau đó Tô L.âm đã chỉ đạo Trung tướng Trần Văn Vệ cho ông Hoành bắt Nguyễn Thanh Hoá và Phan Văn Vĩnh và đối xử vô cùng tàn tệ đến nỗi ông Vĩnh bị bệnh nặng suýt chết trong trại mới được đưa đi bệnh viện.


              THỨ HAI, vụ án Mobifone mua cổ phần  AVG: vụ án này chủ mưu là Nguyễn Bắc Son và Phạm Nhật Vũ nhưng Tô L.âm đã thể hiện rõ vai trò đồng phạm giúp sức bằng việc ký các công văn: công văn số 2889/BCA- A61, ngày 21/12/2015 khẳng định việc mua bán giữa Mobifone và AVG là đúng pháp luật đúng quy định, giá cả hợp lý. Chính nhờ công văn có đóng dấu “MẬT” này của Bộ Công an mà Nguyễn Bắc Son đã chỉ đạo Trương Minh Tuấn ký hợp đồng chuyển nhượng giữa Mobiphone và AVG. Công văn 2889/BCA- A61 hoàn toàn sai chức năng vì Bộ Công an không phải là cơ quan định giá tài sản cho doanh nghiệp. Tô L.âm cũng đã ký công văn 418/BCA-TCAN, ngày 09/3/2015 gửi Bộ Thông tin và Truyền thông đề nghị quản lý chặt chẽ thông tin, tài liệu liên quan đến việc chuyển nhượng giữa Mobifone và AVG và đưa vào danh mục tài liệu mật; chỉ đạo các cơ quan thông tấn, báo chí không đưa tin, bài viết về việc chuyển nhượng giữa hai doanh nghiệp. 


               Công văn 418/BCA đã ngăn không cho truyền thông chính thống không đưa tin về hoạt động kinh tế vi phạm pháp luật của doanh nghiệp. Khi vụ án AVG được đưa ra xét xử, công văn 418 cũng là cơ sở không cho luật sư và hội đồng xét xử truy vấn các sai phạm trước toà án; toà án yêu cầu cho công bố nhưng Tô Lâ.m không đồng ý vì được đóng dấu “MẬT”, không cho ai được phản biện. Vì sao Tô Lâ.m ký văn bản đề nghị công ty tư nhân của Phạm Nhật Vũ chỉ được bán lại cổ phần cho công ty nhà nước là Mobifone? Đây là kế hoạch của Phạm Nhật Vũ, Tô Lâm, Nguyễn Bắc Son đã xây dựng ăn cắp tiền của ngân sách nhà nước. Theo thông tin từ các đơn vị trong Ngành Công an thì trong số các Bộ trưởng Công an, Tô Lâ.m nổi tiếng là tham lam, tàn bạo và là tên tội phạm tham nhũng sừng xỏ nhất. Nếu Phạm Nhật Vũ hối lộ cho Nguyễn Bắc Son 03 triệu USD thì Tô Lâ.m được chia bao nhiêu để liều lĩnh ký các văn bản bảo kê cho thương vụ trái luật AVG: 05 - 10 triệu USD? Câu hỏi được đặt ra cho TBT Nguyễn Phú Trọng, Uỷ ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam và các cơ quan hành pháp Việt Nam trả lời.


              THỨ BA, vụ đưa lực lượng an ninh, tình báo sang CHLB Đức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Đây là vụ án vi phạm pháp luật quốc tế nghiêm trọng, khiên cho uy tín của Việt Nam bị ảnh hưởng nặng nề trong thời gian dài. Cho đến bây giờ một số quốc gia Châu Âu vẫn cảnh giác và vô hiệu hoá lực lượng an ninh tình báo của Việt Nam. Vụ bắt cóc này Tô Lâ.m trực tiếp chỉ huy là để thoả mãn ý chí cá nhân của ông Trọng muốn nhanh tróng trả thù Trịnh Xuân Thanh vì dám chửi Tổng Bí thư trên Internet khi đang trốn ở Đức và thông qua lời khai của Thanh để làm rõ thêm tội danh của Đinh La Thăng là thuộc hạ thân tín của “Đồng chí X”. Với bản chất lưu manh chính trị và kinh nghiệm thực chiến trong lĩnh vực an ninh đối ngoại Tô Lâ.m đã thực hiện thành công phi vụ bắt cóc để thoả mãn ý chí cá nhân sai lầm của ông Trọng đồng thời cũng nhân cơ hội để lại dấu vết dẫn đến an ninh, tình báo Việt Nam nhằm phá hoại quan hệ ngoại giao Việt Nam, Châu Âu (cụ thể là làm đình trệ việc ký kết Hiệp định thương mại tự do Việt Nam - EU: EVFTA trong một thời gian dài gây thiệt hại hàng tỉ USD) nhằm đưa Việt Nam vào sâu trong vòng kiềm toả của Trung Quốc về kinh tế, chính trị.


              Sau phi vụ bắt cóc này, Tô Lâ.m được ông Trọng bỏ qua tội lỗi trong vụ AVG, những sai lầm trong vụ giết ông Kình ở Đồng Tâm. Tô Lâ.m cũng đã làm hài lòng các ông chủ Trung Nam Hải khi “ly gián” được Việt Nam và Châu âu văn minh, phá hoại EVFTA làm suy yếu đất nước; tranh thủ được dự ủng hộ của Tập Cận Bình và Bắc Kinh tại Đại hội Đảng 13. Sau Đại hội Đảng lần thứ 13, Tô Lâm nhất quyết xin Bộ Chính trị và Trung ương cho ở lại Bộ Công an vì ông ta hiểu rằng nếu rời chiếc ghế Bộ trưởng ông ta có nguy cơ bị xử lý hình sự về những tội phạm đã thực hiện. Vào ngày 19/ 02/2021, Bắc Kinh cũng đã bảo vệ tên tay sai của mình bằng việc Tập Cận Bình cử Triệu Khắc Chí, Bộ trưởng Bộ Công an Trung Quốc sang gặp Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Tô Lâ.m như một sự sắc phong và nhắn nhủ sâu sắc với thái độ bề trên cả ngàn năm nay của Thiên triều phương bắc. Tô Lâ.m đã nhận thấy rằng sự ủng hộ của Bắc Kinh sẽ là lá chắn rất an toàn trong trường hợp Tổng Trọng muốn biến ông ta thành “củi gộc” cho cái lò khi hết giá trị sử dụng và đã có một lựa chọn rất khôn lanh để thoát thân và tiếp tục mưu lợi. TBT Trọng với chuyên môn được đào tạo là Tiến sỹ ngành xây dựng Đảng rất khó để nhận ra những thủ đoạn nghiệp vụ tinh vi Tô Lâ.m đã chỉ đạo thực hiện trong kế hoạch VT17 để phá hoại và ôm chân quỳ gối trước Trung Quốc; ông Trọng đã lâm vào thế há miệng mắc quai nếu muốn xử lý hình sự Tô Lâ.m về những tội phạm đã thực hiện vì bị cài vào cung phá hoại đất nước.


           Cuối tháng 2 năm 2021, truyền thông quốc tế và trong nước lại nóng lên bởi việc lộ lọt hình ảnh khen thưởng Kế hoạch VT17 được cho là của chiến dịch tình báo do Tô Lâ.m cầm đầu đi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức. Đài phát thanh truyền hình nhà nước Slovakia phát bản tin, nhật báo TAZ của Đức cũng đăng thông tin và hãng thông tấn Đức DPA đã có câu hỏi cho Bộ Ngoại giao Việt Nam; Truyền thông trong nước cũng lên tiếng. Tô Lâm và ông Trọng lại một lần nữa chỉ đạo người phát ngôn của mình đánh lạc hướng truyền thông trong nước, quốc tế về những hành vi vi phạm pháp luật quốc tế làm ảnh hưởng tới ngoại giao, kinh tế của đất nước.

           

            THỨ TƯ, Tô Lâ.m là tay sai của Trung Quốc. Trong “Đề án tái cấu trúc lại Bộ Công an” Tô. Lâm đã cho thay đổi Bộ Công an theo mô hình tổ chức của Công an Trung Quốc. Tô Lâ.m cho giải tán hết cấp tổng cục trong Bộ Công an, thực ra từ 06 Tổng cục, 02 Bộ Tư lệnh có thể giải tán 04 tổng cục, 02 Bộ tư lệnh để giảm bớt đầu mối, bớt cồng kềnh. Riêng 02 Tổng cục An ninh và Tổng cục Cảnh sát là tối quan trọng để giữ vững trận tuyến đấu tranh bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội phải giữ lại để công tác phối hợp, chỉ đạo được thống n.hất. Là một cán bộ trưởng thành từ Tổng cục An ninh, Tô L.âm được nâng đỡ và có bước tiến thân nhảy vọt khi Tổng cục An ninh bị tách ra làm 02: TCAN I và TCAN II; Tô Lâ.m được bổ nhiệm Tổng cục trưởng TCAN I phụ trách đối ngoại tiếp tục tiến thân lên Thứ trưởng rồi Bộ trưởng. Tô .Lâm nhận thức rõ hành động, sách lược của mình đã làm giảm công tác phối kết hợp, thống nhất chỉ đạo, suy yếu khả năng phòng vệ, chiến đấu của đơn vị mình trực tiếp chỉ huy. Nguy hiểm hơn nữa Tô Lâ.m cho xoá bỏ hết các Phòng tình báo của Công an các tỉnh biên giới phía bắc khiến công tác nắm tình hình ngoại biên giờ không có. Với quyết sách này, Tô .Lâm muốn chứng tỏ sự thần phục hoàn toàn đối với Bắc Kinh để mưu toan tìm sự che chở cho âm mưu tiếp tục nắm giữ quyền lực, làm tay sai cho Trung Quốc. Rất nhiều cán bộ lão thành trong lực lượng Công an có ý kiến nhưng Tô Lâ.m phớt lờ tất cả nhằm thực hiện mục tiêu cá nhân.


             Giáo sư Tiến sỹ Trương Giang Long, nguyên Giám đốc Học viện Chính trị CAND đã từng nói “Trung Quốc không bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính chủ quyền lãnh thổ của chúng ta... chúng ta không loại trừ việc họ tìm mọi cách làm suy yếu chúng ta từ bên trong... Bọn xấu lôi kéo cài cắm cán bộ của chúng ta hiện tại lên đến hàng trăm...”: Tô Lâm là một tên trong số đó và ông ta đã và đang thực hiện những sách lược, hành động để làm suy yếu đất nước của chúng ta phục vụ cho âm mưu gây ảnh hưởng xấu, thôn tính đất nước chúng ta của Trung Quốc. Dường như ông ta có âm mưu và hành động để bắt đất nước vĩ đại của chúng ta phải quỳ gối trước ngoại bang.


              Bộ trưởng Tô Lâ.m cho giải tán hết các tổng cục để nắm quyền bổ nhiệm đến Trưởng, Phó phòng các Cục, Công an các tỉnh. Việc bổ nhiệm bây giờ nhất thiết phải có tiền: theo dư luận trong ngành Công an thì cấp Phòng cao nhất cả tỷ đồng; những phòng như kinh tế, giao thông thì nhiều tỷ đồng. Cấp Cục trưởng, Phó cục trưởng, Giám đốc, phó giám đốc tuỳ từng đơn vị, địa phương từ vài trăm ngàn hoặc lên đến cả triệu USD. Mục đích của Tô L.âm giải tán hết cấp tổng cục là để thâu tóm quyền lực và vơ vét. Đồng thời nhân cơ hội này thanh trừng quét sạch tàn dư, tay chân của “Đồng chí X” trong Bộ Công an làm vừa lòng TBT Trọng. Tô Lâm biết rõ âm mưu của ông Trọng phá bỏ luật lệ trực tiếp tham gia vào Đảng uỷ CATW để trực tiếp chỉ đạo nên từ vị thế là tay chân thân tín của Đồng chí X đã “phản chủ” để quay ra hầu hạ chủ mới là Tổng Trọng. Nhân dịp này T.ô Lâm đã “nhãn lồng hoá” Bộ Công an: 30 cán bộ quê Hưng Yên được đề bạt vào nhiều vị trí quan trọng từ Thứ trưởng, Cục trưởng, Giám đốc CA tỉnh. Giám đốc CA Phú Thọ người chủ trì vụ đánh bạc nghìn tỉ do Nguyễn Văn Dương cầm đầu bị đẩy lên Sơn La. Phạm Trường Giang, Giám đốc CA Hải Dương, tay chân thân tín của T.ô Lâm được điều chuyển lên Phú Thọ - Vụ án đánh bạc nghìn tỉ do Tô Lâ.m bảo kê được khép lại không tổ chức điều tra giai đoạn 2 như kế hoạch đã định.


              Tô Lâ.m cũng rất yếu kém về năng lực lãnh đạo chỉ huy khi xử lý các vụ bạo loạn lớn gây bất ổn về an ninh trật tự trên lãnh thổ Việt Nam: vụ giàn khoan 981 năm 2014, công nhân các công ty nhà máy ở Bình Dương biểu tình, đập phá với cớ phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải; vụ Formosa năm 2007 ở Nghệ An, Hà Tĩnh dân biểu tình bắt bớ khống chế cán bộ khiến quốc lộ 1 tắc nghẽn gần một tháng; vụ phản đối Luật đặc khu biểu tình cả nước, Bình Thuận bị các đối tượng xấu xông vào đập phá tỉnh uỷ, uỷ ban, đốt nhà, đốt xe, bắt công an, lột súng, lột áo của Cảnh sát cơ động... do Tô Lâm không chỉ đạo xử lý kịp thời. Đặc biệt vụ Đồng Tâm, một vụ việc rất đơn giản có thể xử lý bằng biện pháp “vận động quần chúng” như nguyên chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã làm rất tốt. Nhưng Tô Lâ.m do muốn hạ uy tín, phá ông Chung để củng cố quyền lực của bản thân, phe nhóm nên đã để kéo dài 02 năm không có phương án giải quyết và cuối cùng duyệt kế hoạch nổ súng tiêu diệt ông Kình lúc nửa đêm. Công tác trinh sát cũng không đảm bảo để chết oan mạng 03 cán bộ; rõ ràng sai về chiến thuật, chiến lược, nghiệp vụ vô cùng non kém. Tô Lâ.m đã coi nhân dân của mình như kẻ thù, chắc từ bé ông ta chưa bao giờ đọc câu “Dân vi bản”; một tên võ bền khát máu chỉ biết dùng dùi cui và súng đạn. Với trình độ đó mà T.ô Lâm xưng là Giáo sư Tiến sỹ an ninh??? Thông tin nội bộ cho biết người viết luận án tiến sỹ cho Tô. Lâm là thượng tá Nguyễn Xuân Thao được Tô Lâ.m bổ nhiệm chức Phó giám đốc CA Đồng Nai để trả ơn. Nhà khoa học, nhà giáo được phong Giáo sư phải lăn lộn trong khoa học, phải giảng dạy, phải nghiên cứu có công trình. Tô Lâ.m không lên bục giảng, chỉ nói chuyện vài buổi rồi cho lính viết vài cuốn sách cũng ngồi chễm trệ hàm Giáo sư an ninh.


           THỨ NĂM, Tô L.âm là trùm nhận hối lộ bảo kê cho doanh nghiệp buôn lậu. Trong lĩnh vực xuất nhập khẩu hàng hoá việc các tập đoàn lớn, các công ty lợi dụng kẽ hở của pháp luật, sự quản lý yếu kém của cơ quan chức năng để buôn lậu trốn thuế là rất phổ biến trong giai đoạn hiện nay của đất nước. Vấn nạn này gây thất thu cho ngân sách cả tỷ USD mỗi năm. Họ được bảo kê che chắn cho các hoạt động phạm tội  bởi các quan chức nhà nước từ Trung ương tới địa phương đặc biệt là quan chức các nghành Hải quan, Quản lý thị trường, công an... RITA VÕ là một tập đoàn đa ngành nghề trong lĩnh vực xuất nhập khẩu từ vật liệu xây dựng, nội thất cao cấp, ôtô, thời trang, hotel và resort... Với quyền lực của Bộ trưởng Bộ Công an, Tô L.âm đã tạo điều kiện, bảo kê cho hoạt động buôn lậu, trốn thuế: Ôtô nhập khẩu từ Trung Quốc, thiết bị nội thất cao cấp 5 sao từ Mỹ, Châu Âu vào Việt Nam. Tô Lâ.m cũng đã từng nhận hối lộ một lô hàng nội thất cao cấp, thiết bị vệ sinh, tủ bếp... trị giá 01 triệu USD từ tập đoàn RITA VÕ; Tô Lâm không trực tiếp nhận mà cho người nhà nhận. Là người có nghiệp vụ CA, Tô Lâ.m biết rằng điện thoại có thể bị theo dõi, nghe trộm nên đã chỉ đạo RITA VÕ thực hiện phương thức liên lạc đưa, nhận hối lộ qua địa chỉ email ảo với “01 Quý bà” nhưng không được nêu tên. Sau đó cho xe tải chở thẳng về nhà công vụ của Tô Lâ.m trên phố Phan Đình Phùng - Hà Nội.


             Với những sai phạm nghiêm trọng nêu trên, câu hỏi đặt ra là tại sao Đại tướng Tô Lâm chưa phải chịu trách nhiệm về những tội phạm đã thực hiện??? TBT Nguyễn Phú Trọng và Uỷ ban kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam hẳn phải biết những nội dung trên? Ông Trọng đang bao che cho tội phạm hay bị Bộ trưởng CA Tô Lâm khống chế? Hiến pháp Việt Nam năm 2013 qui định rõ: “mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật” nhưng trong thời điểm hiện nay rõ ràng pháp luật Việt Nam đang vận hành theo ý riêng của Ngài TBT Nguyễn Phú Trọng. Pháp luật chỉ áp dụng với phe địch là các thuộc hạ thân tín của “Đồng chí X”. Nếu công cuộc chống tham nhũng, chiến dịch đốt lò của TBT Trọng “không có vùng cấm” như ông đã tuyên bố thì Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâ.m phải bị điều tra, xử lý về các tội phạm đã thực hiện.

      

                                Hoàng Trung từ Hà Nội

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2024

Tô Lâm lại sắp cưa ghế quan chức cao cấp

 Tô Lâm lại sắp cưa ghế quan chức cao cấp


 


Các tổng giám đốc sẽ là con dê đầu tiên bị ném vào lò để lần ra các cây đa cây đề bảo kê hay ăn chia với nó. Kinh nghiệm mới nhất của công an là vụ án Hậu Pháo, Thuận An mà kết quả là hai cái trụ của quốc gia gãy ngang không cần cưa kéo.


Bộ Công An vừa chỉ thị xuống các tỉnh Dak Lak, Lâm Đồng, Phú Yên, Quảng Ngãi, Bình Phước, cùng vài tỉnh khác yêu cầu báo cáo tổng hợp tài liệu liên quan đến các dự án trồng, chăm sóc cây xanh, chỉnh trang đô thị liên quan đến công ty Cây Xanh Công Minh (trụ sở tại Bình Phước) từ năm 2019 đến hết năm 2023, để cung cấp cho Bộ Công An.


Bộ Công An yêu cầu tổng kết mọi hợp đồng có liên quan đến công ty này và gửi trực tiếp về Cơ Quan Điều Tra Bộ Công An nhanh nhất có thể.


Công ty Cây Xanh Công Minh được biết là doanh nghiệp tư nhân đầu tiên ở Bình Phước từng nhận huân chương lao động Hạng Ba. Dưới sự điều hành của Chủ Tịch Nguyễn Công Minh, doanh nghiệp này có bước lớn mạnh nhanh chóng trong lĩnh vực cây xanh và sau này lan sang cả địa ốc và chính trang đô thị.


Theo thông tin trên “Cổng thông tin đấu thầu,” công ty Cây Xanh Công Minh đã tham gia đấu và trúng nhiều gói thầu bất thường ở nhiều tỉnh thành trên cả nước. Điển hình là công ty này đã tham gia 228 gói thầu, trong đó trúng 172 gói, trượt 37 gói, 14 gói chưa có kết quả và năm gói đã bị hủy.


Theo “Báo Mới” thì công ty này đã trúng những gói thầu rất lớn trên nhiều tỉnh thành gây nghi ngờ rằng có bàn tay của các quan chức đầu tỉnh nhúng vào cụ thể là Cà Mau với 15 gói thầu, Trà Vinh (14), Kiên Giang (13), Đồng Tháp (11), Bến Tre (11), Cần Thơ (6), Sóc Trăng (4), Bạc Liêu (4), Vĩnh Long (3), An Giang (3)… Kiểm tra các gói thầu tại Trà Vinh có nhiều bất ngờ bởi công ty trúng gói thầu tỷ lệ tiết kiệm rất thấp.


Tin tức lan truyền nhanh chóng cho thấy vụ việc đã được Bộ Công An có kế hoạch điều tra rất kỹ. Tuy nhiên các thông tin cụ thể vẫn chưa được thông báo. Như thường lệ, trước khi bắt ai, thủ tục đầu tiên là điều tra các công ty, rồi tới các món lợi tức so với thực tế kinh doanh của công ty nhằm lần tới các đồng tiền phi pháp.


Các tổng giám đốc sẽ là con dê đầu tiên bị ném vào lò để lần ra các cây đa cây đề bảo kê hay ăn chia với nó. Kinh nghiệm mới nhất của công an là vụ án Hậu Pháo, Thuận An mà kết quả là hai cái trụ của quốc gia gãy ngang không cần cưa kéo.


Như trước đây, dư luận được tung lên từ mạng xã hội nếu vụ án lớn có liên quan đến bí mật quốc gia. Lạ một điều là báo chí dòng chính chừng như không biết gì tới mà tin đồn toàn đến từ một hay hai nhân tố hải ngoại. Cái lạ thứ hai là những đồn đoán đó đều…trúng tới mức đáng kinh ngạc.


Tập đoàn Thuận An bị phanh phui vì có Phạm Thái Hà dính vào trong việc thúc đẩy gợi ý cho những gói thầu lớn mà trong tư cách trợ lý của Chủ Tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ, Hà đã làm thay cho ông này để đút túi hàng ngàn tỷ tiền hối lộ và kết quả là Huệ được về vườn mà không bị kỷ luật!


Võ Văn Thưởng và Vương Đình Huệ bị xóa sổ vì những móc ngoặc kiếm tiền lớn lao đến từ các tập đoàn, công ty có mặt bằng kinh doanh dựa trên tài nguyên quốc gia hay trong lĩnh vực chỉnh trang đô thị. Mấu chốt tham nhũng trong các đại án đều từ thượng tầng, vì chỉ có quyền lực tuyệt đối mới có thể nhúng tay vào các dự án thầu mang tính quốc gia với hàng ngàn tỷ tiền lại quả.


Bộ Công An chừng như chưa muốn ngừng lại sau những kết quả vượt mơ ước. Lần này là các vụ nhỏ hơn, trực tiếp dính tới những quan tham đầu tỉnh, những bí thư Tỉnh Ủy lần lượt bị nhắm tới làm người ta liên tưởng tới tay chân, quan hệ với những ủy viên Trung Ương Đảng. Cuộc thanh trừng lần này có dấu hiệu tàn sát nội bộ để giành lấy sức mạnh của lá phiếu cho đại hội đảng sắp tới mở ra. Mỗi một ủy viên trung ương là một sân sau màu mỡ, những tập đoàn này đã dùng tiền mua quan chức làm đòn bẩy kích thích tăng trưởng thì nay phải chấp nhận cuộc chơi quyền lực chỉ có ở các nước cộng sản.


Mới đây Đặng Trí Dũng, 57 tuổi, bí thư Thành Ủy Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng, được ghi nhận đã vắng mặt “bất thường” tại nơi làm việc. Người ta tin rằng ông Dũng có lẽ đã bị bắt sau khi vụ án Sài Gòn-Đại Ninh, được cho là phá 257 hécta rừng ở Lâm Đồng và có 111 hécta đất rừng bị lấn chiếm, khiến một loạt quan chức vướng vòng lao lý, thậm chí thiệt mạng.


Nếu cho rằng đến bây giờ Bộ Công An mới biết thì e rằng hơi ngây thơ. Bộ Công An là nơi tập trung mọi nguồn tin tình báo có liên quan đến kinh tế thì không thể không biết bất cứ việc làm nào của các tập đoàn kinh tế. Có điều bắt ai và lúc nào mới bắt là chính sách của đảng chứ không riêng gì Bộ Công An.


Có thể một vài vụ công an dành riêng cho mình như một lá bài tẩy nhằm không chế kẻ chủ mưu sau này khi có dịp và hầu hết các vụ ăn chia này đều nằm trong ngăn kéo của bất cứ bộ trưởng Công An nào khi bắt đầu ngồi vào ghế.


Những vụ án này như quà tặng của bộ trưởng tiền nhiệm dành cho người mới nhậm chức, nhưng trong trường hợp của Bộ Trưởng Tô Lâm thì khác hẳn. Tô Lâm nắm Bộ Công An từ năm 2016 sau 30 năm hoạt động tại Tổng Cục An Ninh. Với số vốn tích lũy, Tô Lâm nắm mọi chuyển biến trong đảng hơn bất cứ ai khác vì nghiệp vụ yêu cầu và cũng vì chuẩn bị cho tư thế của một ủy viên Bộ Chính Trị đầy quyền lực. Từ vị trí này Tô Lâm biết rõ từng con ốc trong bộ máy chính trị và ông ta là người duy nhất trong đảng hiểu rõ từng ưu điểm cũng như sai phạm của từng đồng chí một.


Quan trọng hơn nữa là phía sau của những đồng chí ấy là ai và sức mạnh của họ nằm ở nơi nào. Các nhóm quyền lực có thể cạnh tranh với Tô Lâm dựa vào sức mạnh kinh tế cũng như thế lực bên ngoài là bài toán mà một bộ trưởng Công An như ông ta muốn độc chiếm quyền hành phải biết rõ. Ảnh hưởng nước ngoài rất quan trọng nhưng một khi bị lật lưng vì tham ô kinh tế thì có dựa vào Tập Cận Bình cũng kể như bỏ đi. Vào nhà đá kêu gào phương Tây hay phương Bắc đều không kết quả và đây là đòn hiểm mà Tô Lâm đang sử dụng rất hiệu quả.

Bùi Thanh Hiếu.

Địa bàn băng Hà Tĩnh

 Địa bàn băng Hà Tĩnh.


Trong nội bộ đảng CSVN, các bộ ngành hay các địa phương được các phe phái nắm như dạng kiểu địa bàn của các băng đảng xã hội đen. Tình trạng này ngày càng trở nên rõ rệt.


Đôi khi việc lấn sân sang địa bàn của nhau dẫn đến một cuộc thanh trừng được gắn mác đấu tranh chống tham nhũng tiêu cực.


Về chủ trương chống tham nhũng của đảng là có, không phải chủ trương này sinh ra để thanh trừng phe phái. Nguyên nhân do tham nhũng làm mất niềm tin của nhân dân, làm cán bộ đảng bè phái, chia rẽ...vì sự sinh tồn của đảng, nên ông Trọng chủ trương xử lý nghiêm chống tham nhũng.


Nhưng việc các phe phái lợi dụng để thanh trừng nhau để đoạt địa bàn lợi ích là cũng có.


Chẳng hạn như Bảy Phúc tấn công đối thủ để các sân sau như Đặng Văn Thành, Thân Đức Nam, Dương Thaco, Trung Nam đoạt lại địa bàn của Trầm Bê, Vũ Nhôm, Bắc Hà, Khoa Khàn...


Thành công nhất trong việc đoạt địa bàn lợi ích là những người Hà Tĩnh. Họ khôn khéo đưa các bên vào các cuộc giao tranh, lần lượt các bên ngã xuống và họ âm thầm đưa người nắm các chức bí thư, chủ tịch các tỉnh, thứ bộ trưởng các bộ và các ban bệ trong đảng.


Một trong những địa bàn quan trọng là bộ Tài Nguyên Môi Trường có đến 3 đời bộ trưởng người Hà Tĩnh nối tiếp nhau, thậm chí chẳng cần đến chuyên môn như bộ trưởng Đặng Quốc Khánh bây giờ.


Bộ trưởng TNMT Nguyễn Minh Quang năm 2016 về hưu, kế nhiệm Quang là người đồng hương Trần Hồng Hà.


Vụ Formosa xả thải ra biển gây bão dư luận, nhưng mãi tận năm 2017 khi Quang đã về hưu. Trần Cẩm Tú ( người Hà Tĩnh ) mới ra kết luận do Quang thiếu quản lý, giám sát. Phải chịu trách nhiệm người đứng đầu, Quang chỉ bị cảnh cáo khi đã về hưu. Nói chung là mức kỷ luật có tính vuốt đuôi chỉ nhằm mục đích trấn an dư luận và tránh cho Trần Hồng Hà bị mũi dùi. Vì thực chất Trần Hồng Hà làm thứ trưởng thường trực bộ TNMT từ năm 2010. Trong khi sai phạm diễn ra vào năm 2014, Formosa đưa văn bản xin bộ TMMT cho xây dựng đường ống xả thải thẳng ra biển , không như thiết kế ban đầu. Hà đã đồng ý và trình cho Quang nhất trí theo. Từ khi Formosa trình văn bản này đến khi cặp đôi Hà, Quang nắm bộ TNMT duyệt đồng ý có một tháng. Quá nhanh để điều tra, nghiên cứu và đánh giá tác động môi trường với một việc hệ trọng như vậy.


Võ Kim Cự chủ tịch Hà Tĩnh cũng bị kỷ luật, buộc về hưu khi đến tuổi về hưu, một kỷ luật thật hài hước. Kỷ luật của Cự nặng nhất có lẽ chỉ là thôi đại biểu quốc hội vì đã đến tuổi về hưu.


Hai gã về hưu nhận kỷ luật gọi là có, để  Trần Hồng Hà thuận lợi trở thành bộ trưởng tài nguyên môi trường.


Trong những vụ việc nhức nhối và gây cho dân chúng tang thương mà cặp Minh, Hà gây ra ngoài vụ Formosa còn có vụ Thủ Thiêm, Văn Giang và khu đô thị Thanh Hà. Ngoài ra còn hiện trạng khai thác tài nguyên bừa bãi, khai thác thực lớn hơn sản lượng được phép diễn ra nghiêm trọng nhưng bộ TNMT làm ngơ.


Em trai Trần Hồng Hà là Trần Hồng Hải chỉ là một giảng viên đại học, nhưng khối gia sản lớn hàng nghìn tỷ, gia đình nhà Hải Hà sống trong những biệt thự cao cấp, du lịch ăn chơi ở những nơi sang trọng trên thế giới. Con cái đứng tên trong những nhà hàng sang trọng do con cái của các đại gia khác bỏ vốn đầu tư.


Vì các dự án bất động sản lớn đều liên quan đến môi trường, dưới cái bóng của anh trai Trần Hồng Hà. Hải đã mở công ty san lấp nền, nhiều hợp đồng béo bở mà Hải nhận được từ các tập đoàn bất động sản đã khiến gia thế nhà họ Trần giàu lên nhanh chóng. Thực chất đây là một thủ đoạn hối lộ tinh vi giữa các tập đoàn bất động sản cho các quan chức lãnh đạo mà băng nhóm Hà Tĩnh, Nghệ An đã sáng tạo ra nhằm đối phó với cuộc đốt lò.


Ví dụ như Thuận An nhận nhiều hợp đồng nhưng chẳng có lãi, đó là chúng nhận hợp đồng 1000 tỷ, chúng đưa cho B phẩy làm với giá 999 tỷ. Bọn B phẩy nộp tiền phế cho chúng trước khi nhận lại hợp đồng. Công ty san nền của giảng viên Trần Hồng Hà cũng áp dụng cách thức nhận hối lộ như vậy với các dự án bất động sản. 


Ở khu đô thị Thanh Hà, một dự án được cặp Minh, Hà gây dựng lên. Hiện nay tồn tại một sân golf trái phép. Thật kinh khủng khi đất đai ở khu vực này thuộc dạng đắt đỏ, đất quận của Hà Nội, mà lại có một khoảng lớn 28 nghìn mét vuông dành cho giới quý tộc tập golf ở phường Phú Lương, quận Hà Đông.


 Tra giá bán đất ởt phường Phú Lương, quận Hà Đông sẽ thấy rao bán nhiều nhà giá trên giá 100 triệu một mét. Nếu tính tỷ lệ đô thị đặc biệt, dành 26% trong 28 nghìn mét làm đường giao thông. Bỏ hẳn 8 nghìn mét làm đường, còn lại 20 nghìn mét bán giá 100 triệu một mét thì lô đất này giá đến  2 ngàn tỷ đồng.


Một lãng phí qúa lớn mà lỗi thuộc về bộ tài nguyên môi trường như vậy là do đâu. 


Là do các ông Minh, Hà là chủ nhân đứng sau sân golf này. Ông Hà bây giờ làm phó thủ tướng và đang có cơ vào BCT, thế lực rất mạnh nên không ai dám đụng đến.


Trong quy hoạch thì lô đất sân golf này để dùng làm công trình công cộng, từ năm 2017 Hà Nội đã chỉ ra sai phạm và muốn tháo dỡ. Nhưng cả bí thư, chủ tịch Hà Nội đều ra đi vì kỷ luật. Sân golf này ngang nhiên tồn tại đến nay, thậm chí còn quảng cáo rầm rộ mời gọi khác đến chơi.


Lý do không xử lý được vì lô đất nằm giữa huyện Thanh Oai và Hà Đông, trách nhiệm không rõ bên naò. Lúc đang giằng co đổ trách nhiệm thế, thì năm 2022  sở kế hoạch đầu tư Hà Nội cấp phép cho sân golf này hoạt động.


Quá thối nát, đất quy hoạch làm khu công cộng cho người dân, đã thành sân golf là sai trái rồi, lại còn được cấp phép vào năm 2022 lúc mà công cuộc đốt lò đang ở giai đoạn cao traò các vụ Việt Á, chuyến bay giải cứu...thì thấy băng Hà Tĩnh này chẳng sợ gì lò với củi cả. Bởi có lẽ băng đảng này mới quyết định ai sẽ thành củi, nên mới lộng hành ngạo ngược thế.


C03 bộ công an biết rõ những sai phạm trên khắp mọi miền tổ quốc, lẽ nào một sân golf trái phép, chiếm dụng đất trị giá hàng ngàn tỷ mà không biết đến ? Khiến  cho dư luận càng hoài nghi rằng công cuộc đốt lò thực ra là cuộc chiến giữa các băng đảng dành địa bàn với nhau, rồi xử thằng này lại mọc ra thằng khác, bắt nào sao hết tham nhũng vì cơ chế này vốn dĩ đã thế rồi. Phải xoá bỏ chế độ thì mới hết được tham nhũng.


Hình ảnh sân golf ở Thanh Hà là minh chứng nhức nhối hoài nghi của nhân dân về hiệu quả và mục đích của công cuộc phòng chống tham nhũng không có vùng cấm của đảng phát động.

Bùi Thanh Hiếu.

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2024

CHÂN DUNG NHÀ VĂN DƯƠNG THU HƯƠNG

 CHÂN DUNG NHÀ VĂN DƯƠNG THU HƯƠNG 


Tác giả : Nguyễn Đăng Mạnh


Tôi không nhớ rõ đã quen Dương Thu Hương từ bao giờ. Có lẽ từ hồi chị học trường viết văn Nguyễn Du chăng? (1981) Tôi được mời dạy trường này mấy khoá đầu. Dương Thu Hương học khoá một cùng với Ngô Thị Kim Cúc, Lâm Thị Mỹ Dạ, Lê Thị Mây, Hữu Thỉnh, Chu Lai, Nguyễn Khắc Trường… 

Hôm làm lễ bế giảng, chị mặc áo dài trắng, khoác tay tôi cho Hoàng Kim Đáng chụp, ấy là năm 1982. Dương Thu Hương là một phụ nữ có tính cách rất dữ dội và ngang tàng.


Tôi nhớ trong một cuộc họp rất đông văn nghệ sĩ nghe Hoàng Tùng nói chuyện, ở câu lạc bộ báo chí xế xế Nhà hát lớn. Có lẽ nghe chán quá, nhiều người bỏ xuống tấng trệt giải khát. Giữa chỗ đông người, Dương Thu Hương nói lớn: “Trừ anh Hoàng Ngọc Hiến là thầy tôi, anh Nguyễn Đăng Mạnh là người tôi kính trọng, còn tất cả bọn phê bình đều là dòi bọ. Riêng Phan Cự Đệ là con chó ngao”.


Hồi tôi còn ở nhà B10, khu tập thể Đồng Xa, chị có đến vài lần. Một lần chị đến với đạo diễn điện ảnh Tiến. Tôi đi vắng. Khi về, thấy có một mảnh giấy gài ở cửa, ghi mấy chữ: “Em đến anh cùng với Tiến để trao đổi về tác phẩm của nhà văn trâu bò của chúng ta (tức cuốn Người đàn bà trên chuyến tầu tốc hành của Nguyễn Minh Châu, chị muốn chuyển thành kịch bản phim). Rất tiếc, anh đi vắng. Ngày mai em lại đến. Nếu anh không có nhà thì cái trường Đại học Sư phạm của anh sẽ bị đốt”.


Hồi chị viết Bên kia bờ ảo vọng, ban đầu đưa đến nhà xuất bản Lao động. Lúc ấy Ma Văn Kháng làm giám đốc. Kháng ngại không in, có lẽ vì sợ đụng đến Nguyễn Đình Thi. Chị đưa cho nhà xuất bản Phụ nữ và được chấp nhận. Trên đường đi về, tình cờ chị gặp Ma Văn Kháng và một anh nữa cũng ở Nhà xuất bản Lao động. Họ đi xe đạp ngược chiều nhau. Dương Thu Hương gọi hai anh kia đỗ xe lại và nói dõng dạc: “Này hai thằng mặt dày, sách của tao in rồi!”. 


Trong một cuộc hội thảo khoa học kỷ niệm 35 năm văn học cách mạng (1980), Dương Thu Hương lên diễn đàn, chị phát biểu “Đôi điều suy nghĩ về nhân cách của người trí thức”, phê phán nhiều văn nghệ sĩ tư cách rất hèn. Chị cũng phàn nàn về đời sống nhà văn. Chị nói: “Viết một tác phẩm rất khó nhọc mà nhuận bút thấp. Nếu tôi không say mê văn chương thì tôi đi làm thợ may hay bán bánh rán còn sống tốt hơn. Cả hội nghị đói, anh nào cũng mặt xanh nanh vàng cả. Ta có quá nhiều nhà thơ và anh hùng mà thiếu người làm kinh tế…”.


Lại nhớ một lần tôi cùng Dương Thu Hương, Hoàng Ngọc Hiến, Nguyễn Văn Hạnh được trường Đại học Sư phạm Việt Bắc mời nói chuyện. Hôm Dương Thu Hương đăng đàn diễn thuyết, tôi có đến nghe. Chị vừa nói vừa đi đi lại lại rất hiên ngang. Tôi nhớ loáng thoáng, mở đầu chị phê phán Hồ Chí Minh: “Năm điều bác Hồ dạy, không nói yêu cha mẹ nên bây giờ trẻ con hư hỏng hết”. Lúc đó có một anh cán bộ giảng dạy đứng lên hỏi, đại khái, có phải tác phẩm nào đấy của chị là kết quả của chuyến đi thực tế ở đâu đó không? Chị mắng luôn anh cán bộ nọ: “Lẽ ra tôi không thèm trả lời. Việc gì tôi phải đi thực tế! Chỉ có bọn cán bộ lãnh đạo quan liêu mới phải đi thực tế chứ! Chính tôi là thực tế, còn phải đi đâu?” 


Có một lần tôi đến Dương Thu Hương lúc chị còn ở Ngô Thì Nhậm. Chị nói, ông Đỗ Mười có sai một anh thư ký đến mời chị đến gặp. Chị trả lời : “Ông Đỗ Mười hay Đỗ mười một muốn gặp tôi thì đến đây mà gặp”. 

Tôi và Dương Thu Hương có một cuộc dong chơi có thể gọi là một cuộc “bát phố” Hà Nội rất thú vị. Từ Ngô Thì Nhậm, chị rủ tôi đi bộ. (Dương Thu Hương rất cảnh giác, không đi xe đạp, không đi xe máy, sợ bị thủ tiêu). Chúng tôi cứ đi lang thang từ phố này sang phố khác. Thỉnh thoảng chị lại chỉ nhà này nhà nọ, hỏi tôi: “Anh có biết nhà ai đây không?”. Tôi không biết. Chị nói: “Cớm đấy!” Theo chị, Trần Quốc Vượng, Phạm Hoàng Gia cũng là cớm. 


Đi mãi, mỏi chân, chúng tôi vào ăn ở một cái quán ven đường Trần Quốc Toản chỗ giáp Trần Bình Trọng. Ăn xong, tôi rủ Dương Thu Hương đến nhà Văn Tâm chơi. Văn Tâm ở Phan Bội Châu, gần đấy. Hương nói: “Văn Tâm là thằng khốn nạn, không đến!”. Tôi ngạc nhiên nói, Văn Tâm không phải thế đâu, cũng là người tử tế. Chị nói: “Thôi được, đã là bạn của anh thì đến cũng được”. Văn Tâm hôm ấy hơi mệt, vào thấy đang nằm trên giường. Vợ chồng Văn Tâm thấy Dương Thu Hương đến thì cảm động lắm, vội vàng tiếp đón niềm nở.


Nhìn thấy bức tranh Lưu Công Nhân vẽ Văn Tâm treo trên tường, tôi nói: “Tranh của Lưu Công Nhân”. Dương Thu Hương nói “Lưu Công Nhân là thằng khốn nạn!”. Từ Đà Lạt, nó dám viết thư gọi: “Em vào đây với anh – Thằng khốn nạn!” Chị Cam, vợ Văn Tâm nói: “Chị uống ca cao nhé!” Dương Thu Hương: “Không, uống cà phê”


Chị Cam: “Cà phê chúng tôi cũng có nhưng để bị hả mất rồi!”


Dương Thu Hương: “Thì ra ngoài phố uống!”.


Vợ chồng Văn Tâm phải nài khéo chị mới ở lại.


Bỗng Dương Thu Hương chỉ mặt Văn Tâm nói: “Anh là thằng khốn nạn!” Văn Tâm ớ người, không hiểu sao. Dương Thu Hương giải thích: “Anh làm thầy dùi phá đám cuộc tình của Cao Xuân Hạo và Phương Quỳnh phải không? (Lúc này Dương Thu Hương còn chơi thân với Phương Quỳnh).


Văn Tâm phân trần: “Anh không hề can thiệp gì đến cuộc tình ấy. Thậm chí anh còn cho đấy là mối tình đầu tiên thật sự là tình yêu của Cao Xuân Hạo. Chẳng qua là vợ Hạo trong Nam doạ sẽ thuê bọn voi xanh voi đỏ ra phá tan nhà Phương Quỳnh, vì thế họ phải chia tay”. Dương Thu Hương không nói gì nữa.


Đấy khẩu khí của Dương Thu Hương là như vậy. Thế mà khi đến nhà tôi, vợ tôi thấy chị có vẻ rất hiền. Cười rất tươi. Tính cách Dương Thu Hương như vậy, nên viết văn cũng dữ dội lắm.


Hồi ấy tôi viết bài Những phiên toà của Dương Thu Hương (1986) là muốn diễn tả cái chất văn quyết liệt ấy. Chất văn này mà được phát huy trong thể văn bút chiến, tranh luận thì phải biết! Sau này quả là chị đã trở thành ngòi bút chính luận rất sắc sảo. Sắc sảo hơn văn tiểu thuyết. Chính Dương Thu Hương cũng không đánh giá cao văn tiểu thuyết của mình. Có lần chị nói với tôi: “Văn của em là văn cải lương, anh đọc làm gì!”. Dương Thu Hương rất có ý thức viết văn không vì mục đích văn chương mà vì mục đích chính trị, mục đích chiến đấu cho lợi ích dân tộc, cho chân lý – chị tuyên bố như thế.


Hồi Dương Thu Hương mới ở tù ra, tôi tình cờ gặp ở quán cà phê vỉa hè chỗ 51 Trần Hưng Đạo. Không hiểu sao chị lại ngồi với một nữ trung uý công an rất xinh xắn (Dương Thu Hương là nữ mà lại mê những cô gái đẹp). Đối với những người có liên quan đến chị mà phải làm việc với công an khi chị bị tù, chị nghi ngờ tuốt và khinh tuốt, như Đỗ Đức Hiểu (từng dạy chị tiếng Pháp), Nguyễn Huy Thiệp, cả Nguyên Ngọc và người bạn gái xinh đẹp và thân thiết của chị là Phương Quỳnh. Chị hỏi tôi: “Này, có phải Nguyễn Huy Thiệp sợ vãi đái ra phải không?”.


Dương Thu Hương thích nói năng kiểu dân dã, kể cả nói tục. Thích giọng đời. Không thích giọng văn chương. Coi nhiệm vụ công dân lúc này là cao hơn nhiệm vụ làm văn.


Nhân chuyện Hoàng Ngọc Hiến nghe Đỗ Chu nói dối đi hội chen về mà tưởng thật, và chuyện anh dại dột tham gia vào một đảng nào đấy, Dương Thu Hương gọi Hiến là đồ ngốc, “nếu là đàn bà thì chửa hoàng hàng tỉ lần”.


Ở Dương Thu Hương, dường như nói bạo, nói thô, nói tục là để át đi một cái gì có thực trong lòng là những tình cảm đằm thắm, là sự nhạy cảm về lý tưởng, do đó tự thấy là yếu đuối. Con người dữ mà thực ra lành. Đốp chát đấy mà hay nể người. Rất cảnh giác mà lại cả tin. Dễ bị lừa. Thách thức kẻ thù, hiên ngang đối mặt với kẻ thù, sẵn sàng cô độc giữa bầy sói, nhưng lại cần tình bạn.


Ôi! Tình bạn vô tư, chân thật sao mà hiếm có trên đời, nhất là đối với một cô gái xinh xắn trên đất Việt Nam này! Cho nên viết văn là nhu cầu tất yếu, là lẽ sống, để có thể có người tri kỷ mà không có tình dục xen vào. Văn chương là người bạn vô tư. Dương Thu Hương hay viết về tình yêu – đúng ra là những vụ án tình. Nhưng trong truyện của chị, xem ra không hề có tình yêu tốt đẹp, được ngợi ca như là hạnh phúc đời người. Tình yêu trong tác phẩm Dương Thu Hương, hoặc chỉ là tình yêu ảo vọng của những cô gái ngây thơ và lãng mạn, hoặc chỉ là thứ “tình chài gái, lừa gái” của những gã Sở Khanh hiện đại.


Dương Thu Hương tuyên bố thoải mái: “Tôi là con đàn bà lại đực (Còn Nguyễn Khải là thằng đàn ông lại cái)”. Chị thích chơi với bạn trai nhưng rất ghét những thằng cứ muốn chuyển sang tình yêu nam nữ, như Lê Đạt, Trần Đĩnh… Khi nhận thấy có biểu hiện như thế, lập tức chị đuổi luôn. Dương Thu Hương cũng không thích phiền luỵ đến những gia đình mà do chồng có quan hệ với chị mà vợ chồng lủng củng. 


Có lần Dương Thu Hương rủ Nguyễn Duy Tiến (một tiến sĩ toán có giúp đỡ gì đó đối với con hay cháu của chị) đi nhậu cho vui. Nhưng khi biết vợ Tiến có ý nghi ngờ, ghen tuông, chị cắt luôn, không chơi với nữa. Riêng tôi và Hoàng Ngọc Hiến vẫn được chị coi là bạn vô tư. Với chúng tôi, chị có thể nói như nam giới với nhau về thói dâm ô của người này người khác, như chuyện Hoàng Tùng nửa trên, nửa dưới như thế nào đó…


Một người có vẻ sắc sảo và luôn cảnh giác như thế mà đã nhiều phen bị lừa… Chẳng hạn chuyên làm nhà làm cửa gì đấy với Lam Luyến, hay chuyện mua phải thuốc bổ rởm (làm bằng thuốc tăng trọng lợn) bị phù và lở loét khắp người. Tóm lại Dương Thu Hương có vẻ giầu nam tính – tính cách mạnh, ăn nói ngổ ngáo – nhưng thực chất vẫn là một phụ nữ giầu tình cảm và luôn có mặc cảm của một cô gái trong xã hội Việt Nam với những thành kiến, những định kiến về người phụ nữ. Ăn nói tạo tợn dữ dội, bốp chát, ngang tàng, đúng là một cách để che dấu sự mềm yếu của nữ tính và để đối phó với những định kiến xã hội nói trên. Cho nên chị mới phải “tự thiến” (uống thuốc diệt dục). Có ba điều dễ mắc phải và dễ bị lợi dụng, bị vu khống là danh, lợi, tình dục. Danh lợi chị không thèm. Nhưng tình dục thì phải “tự thiến”.


Dương Thu Hương đã từng có lúc tưởng chỉ còn vất vào nhà xác (uống nhầm aspirine bị chảy máu dạ dầy). Hai lần uống thuốc tự tử. Lấy phải thằng chồng vũ phu, bị nó đánh có thương tích (Nguyễn Văn Hạnh nói, có lần Dương Thu Hương dùng mưu trả thù: lừa chồng chui đầu vào gầm giường nhặt hộ cái gì đó, rồi lấy gậy quật thật lực).


Dương Thu Hương không dấu tôi chuyện gì. Hỏi gì cũng nói: Hương sinh ở Thái Bình (quê nội) được một năm thì nhà chuyển đi Bắc Giang, chỗ giáp Bắc Ninh (Việt Yên). Nhà bị bom, chuyển vào thị xã Bắc Ninh cho đến hết kháng chiến chống Pháp. Học trường Hàn Thuyên cho đến 1964. Sau đó học trường lý luận nghiệp vụ Bộ văn hoá. Từng cắn máu tay viết đơn xin đi tuyến lửa Quảng Bình (1966 - 1975). Chín năm ở tuyến lửa. Khi chiến thắng thì vỡ mộng: lý tưởng vấp phải thực tế đầy tiêu cực, bị phá sản. Những thần tượng bị sụp đổ. Tự coi như bị lừa dối, chị từ bỏ thơ, xoay ra viết văn xuôi để lên án những kẻ đã làm vấy bùn lên lá cờ lý tưởng của mình. Từ nay, tất cả đều phải cảnh giác, chỉ tin ở mình thôi. Chấp nhận sống cô độc, chấp nhận sống giữa kẻ thù để chiến đấu.


Nhưng thật ra có tin ở một cái gì mới hăng hái chửi bới, phủ định như thế chứ! Chín năm ấy dẫn đến sự vỡ mộng, nhưng cũng là chín năm rèn luyện một niềm tin ở mình và cuộc sống.


Dương Thu Hương kể chuyện với tôi, chị lấy phải một thằng chồng thô bỉ mà mãi không bỏ được. Ông bố là một sĩ quan quân đội rất phong kiến, không cho bỏ chồng. Ông bắt con phải kiểm điểm chỉnh huấn theo kiểu Tầu, học được ở Quế Lâm. Con gái lớn mà bắt đứng úp mặt vào tường. Li dị chồng rồi vẫn thế (Dương Thu Hương thế mà lại là đứa con ngoan, rất sợ bố). Mãi sau ông cụ mới hiểu ra. Sáng sớm hôm ấy, ngồi đầu giường con đang ngủ, hút thuốc lào, nhìn con, thương con, ông hối hận. Giờ ông mới hiểu, do biết thằng rể thực chất là một thằng đểu. Mười bốn năm sống với nó, còn gì là đời con gái!


Có lần Nguyễn Tuân mời Dương Thu Hương đến chơi. Chị từ chối, vì thấy ông ấy kiêu ngạo quá. Nguyễn Tuân nhắc lại. Chị nói: “Cháu chè, thuốc, rượu, chả biết”. Vậy là Dương Thu Hương không thích quan hệ trên dưới kiểu gia trưởng. Con người này sinh ra thích bình đẳng, có máu dân chủ.


Dương Thu Hương đặc biệt căm ghét bọn trí thức hèn nhát, trí thức quý tộc đi Volga mà hèn. Căm ghét khái niệm “đi thực tế”. Bọn quan lại: đi ôtô, xa thực tế mới cần đi thực tế. Còn nhà văn là phải sống với thực tế cả đời chứ! Đâu còn loại nhà văn tháp ngà!


Sau khi đi tù về, Dương Thu Hương ở một căn hộ thuộc một chung cư ở Trung Tự (A8, B17). Sống một mình. Hai con có chồng có vợ, trưởng thành cả rồi. Chị hay mời tôi với Hoàng Ngọc Hiến (gần đây thêm Nguyễn Thị Bình) đi ăn, khi ở nhà hàng Phú Gia, khi ở nhà hàng Vân Nam, thường vào dịp đầu xuân hay sau một chuyến đi nước ngoài về. Chị không muốn có quan hệ với bạn mới, sợ liên luỵ đến người ta.


Gần đây, Dương Thu Hương luôn tự nhận mình là giặc, và là một người đàn bà nhà quê, răng đen, mắt toét, mặc váy. Chị nói, dân tộc Việt Nam thực ra là một dân tộc nông dân. Chị thích văng tục vì đấy là ngôn ngữ nông dân. Phải nói bằng ngôn ngữ nông dân mới diễn đạt được đích đáng mọi sự thật.


Nhưng Dương Thu Hương là người rất công bằng. Có lần chị được mời sang Pháp. Một đám Việt kiều ở một tỉnh nào đó mời đến nói chuyện. Bọn này muốn chị mạt sát Hồ Chí Minh. Nhưng chị vẫn đánh giá Hồ Chí Minh dù sao cũng là một nhân vật vĩ đại. Thế là chúng tức tối, có thằng đến khách sạn doạ đánh chị. Dân Việt Nam là thế, hay bè phái. Mà bè phái thì bất chấp chân lý, bất chấp lẽ phải.


Hồi ấy nhiều người cứ tưởng Dương Thu Hương ở lại Pháp không về. Thực ra đúng thời hạn, chị về ngay.


Gần đây, chị lại sang Pháp. Lần này chị chủ trương ở lại. Ở trong nước, bị quấy nhiễu quá, không làm việc được. Có hồi người ta cắt cả điện thoại của chị. Viết truyện, Dương Thu Hương thường hay luận về vấn đề hạnh phúc của những cô gái trẻ. Những cô gái hợm hĩnh và lãng mạn, chẳng hiểu tình yêu và hạnh phúc là gì, cứ chạy theo những tình yêu mơ mộng và huyền hoặc, để cuối cùng đánh rơi mất tình yêu và hạnh phúc thực của mình. 


Dương Thu Hương từng luận về hạnh phúc như một người đầy trải nghiệm: nó như quân xúc sắc trong trò chơi. Cần thì không đến. Không cần lại đến. Nhưng nó đến mà đánh rơi nó, đánh mất nó như chơi. Hạnh phúc phải do chính mình quyết định. Là ý thức, là hiểu biết, nhưng nó cũng là sự hồn nhiên, chân thực, thật thà, trước hết với mình. Đừng có dại nghe ai xúc xiểm – vì hạnh phúc chỉ có cá nhân mình mới hiểu được.


Không rõ Dương Thu Hương tự thấy đời mình thế nào, còn theo tôi, chị chưa bao giờ có hạnh phúc. Đời người đàn bà như thế là khổ lắm.


Tôi thật sự khâm phục Dương Thu Hương. Cảm phục sự dũng cảm của chị – sự dũng cảm đã phải trả giá rất đắt: một người yêu đời, rất cần tình bạn và sự cảm thông, mà phải sống cô độc, một mình chống chọi với cả một Nhà nước.


Tôi cũng thật sự thương Dương Thu Hương, một người đàn bà như thế là khổ lắm. Hiện nay Dương Thu Hương đang ở Pháp.


Nghe nói tiểu thuyết Chốn vắng của chị được dịch và Những thiên đường mù sắp được chuyển thành kịch bản phim.

Xin chúc mừng chị.

————————————

Tag/ Orchids Nguyễn

Vì sao chưa có chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội

 Vì sao chưa có chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội.


.........................


 Như dự kiến do bà Mai trên cương vị Ban Bí Thư đề xuất, thì bà sẽ làm chủ tịch quốc hội và đẩy người khác làm chủ tịch nước. Lý do bà Mai có thời gian công tác trong quốc hội dưới thời ông Nguyễn Sinh Hùng. Còn lý do thâm sâu hơn là nếu như các phe ngang ngửa không chọn được ai làm TBT, bà sẽ từ chân CTQH bước sang làm TBT. Chắc hẳn sau những cuộc đốt lò triệt để từ ý chí sắt đá của ông Trọng, người ta sẽ chọn một nhân vật ít ai phải lo sợ như bà Mai là hợp lý.


Một nữ làm tổng bí thư không phải bây giờ mới có ý kiến, từ thời bà Ngân đã có ý kiến như vậy rồi.


Người đàn bà không có gì nổi bật này đã lặng lẽ len vào Bộ Chính Trị sau một quá trình công tác nhạt nhoà. Cứ thế bà leo đến thường trực ban bí thư, trưởng ban tổ chức trung ương. Một cách tài tình bà đi lại giữa các phe nhóm và thường châm ngòi cho các bên mâu thuẫn với nhau.


Vụ án Đại Ninh- Lâm Đồng thực sự là vụ án khủng khiếp bởi sự lật lọng chính sách trắng trợn nhất trong lịch sử.


Dự án này đã bị đình chỉ và thu hồi vì nhiều năm không triển khai. Khi kết luận thanh tra có kiến nghị thu hồi được ban ra, Nguyễn Cao Trí nhảy vào mua lại dự án của chủ cũ với giá rẻ mạt. Khi mua Trí kêu gọi Lan Vạn Thịnh Phát hùn tiền cùng và cam đoan với những mối quan hệ của Trí ở Bộ Chính Trị. Quyết định thu hồi sẽ được chỉnh sửa.


Lan đưa Trí tiền, lập tức hiệu quả đến ngay. Phó thủ tướng T.H Bình ra chỉ đạo rà soát lại quyết định của phó tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh và đề nghị tỉnh Lâm Đồng báo cáo ý kiến ( theo gợi ý ). Khi Lâm Đồng báo cáo xin cho gia hạn dự án,  TH Bình chỉ đạo Trần Văn Minh sửa lại kiến nghị thu hồi thành gia hạn.


TH Bình làm cú chót Đại Ninh trước khi về hưu, quyết định sửa đổi thanh tra do Trần Văn Minh ký có lợi cho Đại Ninh chỉ trước mấy ngày Bình về.


Bình đã bị loại khỏi BCT từ tháng 1, nhưng vẫn ngồi chức phó thủ tướng đến mãi quá giữa năm 2021 mới rời. Thường thì đã rời khỏi BCT rồi thì sức ép từ trước ghế phó thủ tướng cũng không còn nặng ký lắm. Nhưng sở dĩ, sửa được quyết định thanh tra chính phủ là do những nhân tố trong BCT như Vương Đình Huệ và Trương Thị Mai đã đồng loã tiếp tay ủng hộ. 


Hiệp chủ tịch và Quận bí thư Lâm Đồng đã thành khẩn khai, lúc đó họ không ngại ông Bình lắm. Việc họ đồng ý đề xuất giúp cho Đại Ninh là do bà Mai thúc ép và đe doạ.  Bà Mai lấy cớ trao tặng quà tết, tháng 1 bà đến Lâm Đồng, tháng 2 cũng lại đến Lâm Đồng vẫn lý do trao tặng quà Tết..chưa kể  những cuộc gặp cử tri Lâm Đồng trước đó vài tháng. Tức là từ khi kiến nghị thanh tra thu hồi dự án, bà Mai liên tục đến Lâm Đồng nhiều lần, đến khi có kiến nghị thanh tra sửa đổi mới ngưng cường độ. 


Nói chính xác là bà đến Lâm Đồng để gây sức ép buộc bí thư, chủ tịch Lâm Đồng phải đồng loã và làm kiến nghị có lợi cho Cao Trí và Trương Mỹ Lan.


Nguyễn Cao Trí và Trương Mỹ Lan không khai đã đưa bà Mai bao tiền. Nhưng chứng cứ bà Mai ép Lâm Đồng phải kiến nghị sửa đổi kết luận thanh tra là điều không thể chối cãi. Bà Mai không thể giải thích lý do gì mà bà tác động sai trái để có lợi cho Trí và Lan, bà cãi rằng bà làm không có bằng chứng nhận tiền. Bà chỉ làm ban Dân Vận, ban tổ chức trung ương, không có quyền gì trực tiếp mà chỉ đạo về dự án. Còn việc bà ý kiến Lâm Đồng cho Trí và Lan làm dự án Đại Ninh là do muốn phát triển Lâm Đồng. Người ta chất vấn bà, thế bà muốn phát triển sao không ý kiến trước, mà đợi khi có kiến nghị thu hồi, Lan và Trí nhảy vào bà mới có động thái ép bí thư, chủ tịch Lâm Đồng ?


Bà Mai bảo không để ý, đến khi thấy thanh tra chính phủ kiến nghị thu hồi, mới để tâm đến. Bà xin nhận sai về việc đã tác động bí thư, chủ tịch Lâm Đồng ( khiến họ làm sai nay phải vào tù ) trước uỷ ban kiểm tra trung ương, nhưng đe doạ nếu ông T.C Tú làm căng thì bà sẽ đưa hồ sơ vụ bà Lan bí thư Vĩnh Phúc đã khai trước kia đưa cho ông Tú 2 triệu usd, để ông Tú bỏ qua không kết luận vi phạm


Ông  Trọng đã gợi ý bà Mai làm đơn xin nghỉ. Nhưng bà Mai nhất định cãi rằng không có chứng cứ bà nhận tiền, thì chẳng làm gì được. Bà thách thức ông Trọng dám đưa vụ ông TC Tú nhận 2 triệu usd của bà Lan bí thư Vĩnh Phúc ra xử. Bà nói to - Có người làm ban kiểm tra ( ông Tú ) nhận 2 triệu usd để bỏ qua  không kết luận vi phạm , ăn hối lộ trên cương vị thẩm quyền của mình, lời khai rành rành không xử. Còn tôi làm gì có bằng chứng nào nhận tiền, không phải cương vị của tôi, là người dân vùng ấy tôi mong muốn dự án phát triển thì góp ý kiến cá nhân với lãnh đạo tỉnh, lý gì mà đòi tôi phải về. Có phải ông Tô Lâm cũng ăn tiền của ông Tú, nên mới dìm lời khai vụ nhận hối lội của bà Lan bí thư với C03, đề nghị làm rõ vụ này rồi hãy nói đến chuyện của tôi. Là thường trực ban bí thư, tôi đã trình phương án nhân sự chủ chốt thay thế những người đã xin rút. Hãy bàn việc này, chứ đừng lôi việc đâu đâu ra để hãm hại tôi ( phương án bà Mai trình là bà làm CT Quốc Hội, ông Mẫn làm CTN ).


Phản ứng gay gắt của bà Mai khiến BCT và ông Trọng đang rất khó xử.


Liệu ông Trọng có dám quyết cho bà Mai phải tự viết đơn xin rút hay thoả hiệp để bà vào tứ trụ ?


Nếu bà Mai không về mà còn vào tứ trụ, chắc hẳn những người đã bị xin rút chẳng thể nào cam lòng nhìn như vậy. 


Đã đến nước này, không có vùng cấm thì làm luôn một thể, thiếu thêm vài ghế uỷ viên BCT cũng chẳng sao. Bỏ qua bây giờ thì bao nhiêu công lao, danh tiếng của cuộc chống tham nhũng tan thành mây khói, công cốc hết cả.

Bùi Thanh Hiếu.