Vô ơn với nhân dân!
5-12-2020
1/ Tui cảm thông với bạn Tiếp viên Hàng không khi đọc tin rằng tại thời điểm gặp bạn giáo viên, anh ta đã có kết quả 2 lần xét nghiệm âm tính, không biết bản thân đang mang mầm dương tính nên lơ là việc tuân thủ cách ly, tui trách sự lơ là này.
2/ Tui không quá khích chửi bới anh tiếp viên hay các tiếp viên khác, nhưng tui trách ai đã cho phép một doanh nghiệp đặc quyền mở khu cách ly riêng chỉ 4 ngày, trong khi quy định là 14 ngày và phải do ngành y tế, an ninh, quân đội phụ trách.
3/ Tui cũng trách những người quyết định đưa chuyện này lên bề nổi, thay vì phải thông tin sớm các dòng dịch bề chìm khác đã di chuyển mấy tháng nay vào VN.
4/ Tui hiểu nghề tiếp viên rất vất vả, nhưng trong xã hội còn rất nhiều nghề khác vất vả hơn gấp nhiều lần, nhưng không hưởng được quyền lợi xứng đáng. Vì vậy, tui thấy các stt xin lỗi mà kể lể công lao, kể khổ nghề tiếp viên trong dãy điệp từ so sánh với hành khách là thiếu hiểu biết và trịch thượng.
5/ Tui có thiện cảm và trân trọng các phi hành đoàn đã bay sang các nước đưa người dân về nước, nhưng nếu gọi anh hùng, tui sẽ gọi các đoàn y tế, an ninh, quân đội đi thẳng vào vùng dịch cùng người dân chiến đấu chống dịch, họ mới thật sự là anh hùng.
6/ Tui thấy các chuyến bay đưa người dân Việt từ các nước về quê hương sặc mùi tiền khi giá vé tăng cao gấp 3-4 lần, chưa kể người dân phải chạy vạy giấy tờ khổ sở trăm bề. Việc nâng giá vé khủng khiếp trong hoạn nạn như vậy nghe tanh mùi máu không thua chuyện các tên có chức quyền nâng giá thiết bị ngay tâm điểm cả nước gồng mình chống dịch. Cả hai đều ngồi trên tiền của dân mà thi nhau hút máu dân- ĐAU!
7/ Tui đồng tình với nhà báo Trần Quang Thi rằng, Vietnam Airline là hãng hàng không quốc gia là vốn nhà nước, là thuế của dân, khi bị lỗ vì dịch thì nhà nước đã bỏ tiền giải cứu, nên khi cần việc khẩn cấp quốc gia thì trưng dụng bay đưa dân về nước, đây là nghĩa vụ chứ không phải xung phong như các bác sĩ, y tá xung phong đi chống dịch.
8/ Tui không đồng tình với stt của Giáo sư Ngô Bảo Châu khi ông dùng từ “vô ơn”.
Lẽ nào tui phải biết ơn với các nhiệm vụ mà người ta nhận rất nhiều tiền và đặc quyền để thực hiện nó? Lẽ nào tui phải biết ơn với những việc lẽ ra phải thực hiện miễn phí nếu nhân danh “cứu trợ nhân đạo” mà người ta đã thêm một lần nhẫn tâm bóp cổ đồng bào mình?
9/ Không ai vô ơn khi chỉ ra cái sai của các tập đoàn kinh doanh vốn dĩ chẳng đem cho ai ơn huệ gì trong vụ này. Chỉ có những hành vi bênh vực cái sai của các tập đoàn nhà nước hút máu dân, chính là tiếp tay cho sự hút máu- đó mới là sự vô ơn lớn nhất: VÔ ƠN VỚI NHÂN DÂN!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét